Sunday, November 30, 2014

ĐBQH Dương Trung Quốc đã bị PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải khống chế?

Lê Anh Hùng



Ngày 6.6.2012, tôi gửi đơn tố cáo các ông PTT gốc Tàu Hoàng Trung Hải, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và (nguyên) TBT Nông Đức Mạnh cho ĐBQH Dương Trung Quốc. Ngày 19.6.2012, ĐBQH Dương Trung Quốc đã chuyển đơn thư đó cho Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng.
Sau rất nhiều lần gặp gỡ và thúc giục, ngày 18.7.2013, nghĩa là hơn 1 năm kể từ ngày nhận đơn thư và chuyển cho Chủ tịch Quốc hội, ĐBQH Dương Trung Quốc chuyển cho tôi “công văn” của Bộ Công an trả lời Quốc hội về vụ việc của tôi. Không đồng ý với cách giải quyết một vụ việc đặc biệt nghiêm trọng theo kiểu chà đạp lên pháp luật một cách trắng trợn như vậy, ngày 16.9.2013, vợ chồng tôi lại gửi đơn thư tố cáo mới cho ĐBQH Dương Trung Quốc. Lần này, đơn thư do chính vợ tôi, Lê Thị Phương Anh, người từng là một mắt xích quan trọng trong băng đảng ma tuý của PTT gốc Tàu Hoàng Trung Hải, trực tiếp ký.

Sáng 22.10.2013, vợ chồng tôi đã trực tiếp gặp và trao đổi với ĐBQH Dương Trung Quốc về vụ tố cáo. Trong cuộc gặp hôm đó, ngoài ông Dương Trung Quốc và vợ chồng tôi còn có một người đàn ông trạc 35 tuổi mà ông Dương Trung Quốc giới thiệu với chúng tôi là “luật sư” của ông:
Tuy nhiên, chỉ vài giây sau khi rời khỏi văn phòng làm việc của ông Dương Trung Quốc, vợ tôi đã khẳng định ngay với tôi rằng: “Thằng ấy không phải luật sư mô. Thằng ấy là người của ông Hải chứ không phải luật sư mô.” (Phút 32:30 của đoạn ghi âm.)
Điều này cũng phù hợp với thực tế diễn tiến của vụ tố cáo. Ông Dương Trung Quốc đã không lên tiếng công khai khi tôi bị Công an Hà Nội cưỡng chế trái pháp luật vào trại tâm thần trá hình mang tên Trung tâm Bảo trợ Xã hội II Hà Nội ngày 24.1.2013, mặc dù vụ việc gây xôn xao dư luận trong và ngoài nước, đánh động các tổ chức nhân quyền quốc tế; Bộ Ngoại giao Mỹ cũng nêu vụ việc này như một vụ vi phạm nhân quyền tiêu biểu của nhà cầm quyền Việt Nam trong năm 2013.
Sau cuộc gặp nói trên, vị Tổng Thư ký Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam này cũng không hề liên lạc với chúng tôi về đơn thư tố cáo, mặc dù chúng tôi đã nhiều lần liên lạc qua điện thoại hoặc đến tận văn phòng làm việc để tìm ông. Sau khi Phương Anh bị Công an Đồng Nai bắt giam trái pháp luật ngày 15.5.2014, tôi đã 1 lần gửi thư ngỏ cho ông, 1 lần gửi đơn tố cáo Công an Đồng Nai qua bưu điện, 1 lần đến tận văn phòng của ông để gửi đơn tố cáo đó, nhưng vẫn không hề được ông hồi âm.
Rõ ràng, với tư cách là một Đại biểu Quốc hội đã nhận đơn thư tố cáo của chúng tôi, ông Dương Trung Quốc đã bỏ rơi chúng tôi vào đúng những lúc mà chúng tôi cần đến tiếng nói của ông nhất.
Quan trọng hơn, qua những gì đã xẩy ra, người ta có đầy đủ lý do để tin rằng ông đã bị bè lũ cướp nước và bán nước Hoàng Trung Hải khống chế và thao túng. Ông vẫn điềm nhiên nhìn bè lũ cướp nước và bán nước kia ngày đêm tàn phá đất nước chúng ta và hoàn toàn câm lặng khi người lên tiếng tố cáo tội ác của chúng bị bắt và tống vào tù một cách oan ức.

Friday, November 28, 2014

Giá xăng dầu ở Việt Nam đã giảm đủ chưa?

Lê Anh Hùng



Thời gian gần đây, không ít người dân vẫn “phấn khởi” vì giá xăng dầu giảm tới 9 lần liên tục, một hiện tượng chưa từng có tiền lệ ở Việt Nam. Họ coi đấy là dấu hiệu cho thấy nhà nước đã biết “lắng nghe” nhân dân, chiếc vòi bạch tuộc của nhóm lợi ích trong lĩnh vực xăng dầu đã bị chặn lại.
Tuy nhiên, việc giá xăng dầu giảm lại diễn ra trong bối cảnh giá dầu thô trên thế giới liên tục giảm suốt mấy tháng nay, và giá dầu thô hiện tại đã xuống đến mức thấp nhất trong 4-5 năm qua.
Vì vậy, để đánh giá xem giá xăng dầu trong nước đã giảm đủ mức hay chưa thì chưa cần phải so sánh với giá xăng dầu ở các nước trong khu vực và trên thế giới, mà trước hết chúng ta chỉ cần so sánh mặt bằng giá hiện tại ở Việt Nam với thời điểm cách đây 4 năm.

Ngày 9.8.2010, Tổng công ty Xăng dầu Việt Nam ra Thông cáo Báo chí điều chỉnh giá các mặt hàng xăng dầu như sau: Xăng không chì RON 95 là 16.900 đồng/lít; Xăng không chì RON 92 là 16.400 đồng/lít; Diesel 0,05S là 14.750 đồng/lít; Diesel 0,25S là 14.700 đồng/lít; dầu hoả là 15.100 đồng/lít; madút 3S là 12.990 đồng/kg và madút 3,5S là 12.690 đồng/kg.
Theo Thông cáo Báo chí của Tập đoàn Xăng dầu Việt Nam giảm giá xăng dầu từ 11 giờ 00 ngày 22.11.2014 thì mức giá mới từ thời điểm này như sau:

Cần lưu ý là ở thời điểm này cách đây 4 năm tỷ giá VND/USD cũng xấp xỉ như bây giờ: 21.380 - 21.450 VND/USD cuối tháng 11.2010 và 21.390 VND/USDngày 28.11.2014.
Như vậy, so với thời điểm cách đây 4 năm, với cùng mặt bằng giá dầu thô trên thế giới và tỷ giá ngoại tệ tương đương, giá xăng dầu ở Việt Nam đã tăng hơn khoảng 25% (Xăng A95 tăng 23,4%; xăng A95 tăng 23,5%; Diesel 0,05S tăng 26,4%; Diesel 0,25S tăng 26,5%; Dầu hoả tăng 27,5%).
Rõ ràng là gánh nặng chi phí vẫn ngày càng đè nặng lên vai người dân Việt Nam. Ngoài ra, xăng dầu là một loại nhiên liệu chiến lược, thiết yếu nên dĩ nhiên đây là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến nền kinh tế Việt Nam cạnh tranh kém, khó lòng “cất cánh”./.

Please raise your voice to protect Le Thi Phuong Anh – a witness of Vietnam leaders’ crimes

Translated by Le Anh Hung – Edited by Tuan Dang




Since 21 April 2008, Le Anh Hung and his wife, Le Thi Phuong Anh, have been persistently denouncing horrible crimes of Vietnamese Communist Party and State leaders. They are Hoang Trung Hai, a Chinese-Vietnamese Deputy Prime Minister,  Nguyen Tan Dung, Prime Minister and Nong Duc Manh, General Secretary of Vietnam Communist Party at that time.
On 5 August 2008, the Quang Tri Provincial Police invited Le Anh Hung for an interviewing and co-operation session about the denunciation letter which he had sent to various concerned State organizations and the press via the Internet. The meeting’s result was presented in a meeting minute. Le Anh Hung signed it as well as each of dozens of pages of his accusation document. He reiterated his denunciation, confirming that he was responsible for his words before the laws and the public.
After that, neither Quang Tri Police had replied or settled Le Anh Hung’s open and legitimate accusation letter nor any government organization had shown any concern. The Law on Complaints and Denunciations recognized denunciations via the Internet; besides, Le Anh Hung had worked with the Quang Tri Police and signed every pages of his denunciation letter.
On 25 December 2009, after sending his denunciation letter via the Internet for 20 times, Le Anh Hung was arrested by  Quang Tri Provincial Police in an Internet café on charges of “propaganda against the State”. On 31 December 2009, Quang Tri Provincial Police pressed criminal charges of slander against him. After that, they took him to the Central Institute of Forensic Psychiatry in Hanoiand the doctors there “concluded” that he was suffered from “paranoia”. They then took him to the Da Nang Psychiatric Hospital for compulsory treatment from 4 May to 24 August 2010.
After his release from the psychiatric institution, Le Anh Hung continued to send his denunciation letter to various state organizations as well as to the press. This time, his denunciation letter had a Statement of Truth by his wife Le Thi Phuong Anh (an oath by herself), who had been an important member in the drug ring of Chinese-Vietnamese Deputy PM Hoang Trung Hai. The Statement of Truth says: “I completely agree with my husband’s denunciation of Mr. Nong Dung Manh,  Mr. Nguyen Tan Dung and Mr. Hoang Trung Hai. I was a member of Deputy PM Hoang Trung Hai’s drug ring. I was first-hand witness and provided my husband with the information.”
No state organizations, however, took on his denunciation letter or replied it, despite that many websites both within and without the country had published this horrible letter.

Statement of Truth by Le Thi Phuong Anh
On 16 November 2011, Le Anh Hung went to the Quang Tri Police Department again to personally hand in his denunciation letter (together with his wife’s Statement of Truth). After receiving the letter, the Quang Tri Police Department did not resolve the case according to their jurisdiction. They should have replied him or transferred the case to the Ministry of Public Security for settlement and notified the denouncer.
On 6 June 2012, Le Anh Hung approached a member of parliament, Duong Trung Quoc, and personally handed him his letter of denunciation, and MP Duong Trung Quoc transferred the letter to National Assembly Chairman Nguyen Sinh Hung on 19 June 2012.
While the denunciation letter had not been handled properly and the denouncer had a regular job, on 24 January 2013, Le Anh Hung was suddenly forced to a psychiatric institution named Hanoi Social Sponsorship Centre Number 2 by Hanoi Police.
Due to public and media’s attention, both inside and outside the country, especially human rights groups, Le Anh Hung was set free on 5 February 2013, after 12 days of illegal detention in this horrible psychiatric institution.
On 18 July 2013, more than a year after receiving his denunciation letter, MP Duong Trung Quoc handed Le Anh Hung an official letter by the Ministry of Public Security replying the National Assembly about Le Anh Hung’s denunciation. In this official letter, the MPS reiterated the investigation conclusions by the Quang Tri Police back in 2010 that Le Anh Hung was suffered from “paranoia” and thus rejected the denunciation.
This official letter by the MPS was totally illegal, because they did not take Le Thi Phuong Anh’s handwritten Statement of Truth into consideration at all. Moreover, even if Le Anh Hung was really “paranoid”, it was just psychiatric examination result in 2010; if they wanted to conclude that he was “paranoid” in a new legal case in 2013, they had to carry out psychiatric examination again. Especially, Le Anh Hung is an excellent English translator; he even translated books in difficult fields as philosophy and economics. Moreover, he is also a blogger with a well-known blog; his articles have been published in popular websites such as VOA, RFA, Bauxite Việt Nam, etc. for years.
Disagreeing with the MPS’s reply, on 16 September 2013, the couple Le Anh Hung – Le Thi Phuong Anh personally handed another letter of denunciation to MP Duong Trung Quoc. This time Le Thi Phuong Anh signed the letter together with her husband. MP Duong Trung Quoc transferred the letter to the MPS.
Concerned state organizations previously kept insisting that Le Anh Hung was “paranoid” in order to ignore the denunciation; but when Le Thi Phuong Anh, who had been an important member in Chinese-Vietnamese Deputy PM Hoang Trung Hai’s drug ring, personally signed the denunciation letter, the MPS remained silent. Surprisingly, this happens when information about the denunciation is rife on the Internet and international media have many times reported about the case.
While the denunciation has not been handled properly, the denouncers have been victims of so many tricks of harassment, terror and retribution by those whom they denounce. For example, Le Anh Hung was illegally taken to a psychiatric institution on 24 January 2013, or Le Thi Phuong Anh was kidnapped by underground henchmen of Chinese-Vietnamese Hoang Trung Hai in the afternoon of 8 October 2013 near the centre of Dong Ha City.
In the morning of 15 May 2014, Phuong Anh went to Dong Nai province on motorbike with her friends Pham Minh Vu and Do Nam Trung. Do Nam Trung rode a motorbike with Phuong Anh, and Pham Minh Vu rode another one. This was the first time they had been to Dong Nai so they kept asking people for directions. This proved that Phuong Anh came to Dong Nai unplanned, she had no acquaintances in Dong Nai. (Le Anh Hung says that he has strong evidence that in that morning, Phuong Anh intended to go to Dong Nai alone, by bus or motorbike service, but then the two friends called her and proposed a plan to go with her.)

Phuong Anh asked one FB friend for directions (Photo by Le Anh Hung)
Phuong Anh asked her husband for directions (Photo by Le Anh Hung)
Just minutes after Phuong Anh sent messages to her Facebook friend and husband to ask for directions (her last message was sent at 10:12 AM), Phuong Anh and her friends were stopped by a group of 50 policemen. They asked her to erase all the pictures that she had taken along the roads that morning on her phone. She erased the pictures as requested, then she and her friends were detained. Phuong Anh was able to call her husband at 10:17 AM, informing him of the detention. That means she was stopped by the Dong Nai police at about 10:15 AM.
According to the “Notification of Criminal Detention” which the Dong Nai Police sent to Do Nam Trung’s family, he was detained for “disturbing public order”. In the official letter No. 467/NG-CÂu dated 1 July 2014 to the Embassy of Germany in Hanoi, the Ministry of Foreign Affairs declared: “Investigation results show that these people were filming, taking pictures, reporting distorted information in order to incite riots, infringing national and communal interests.”
In fact, in early 15 May 2014, Phuong Anh posted a status on her Facebook that “Students were mobilized to distribute leaflets, showing what is right or wrong to do for the workers,” together with pictures of leaflets appealing to workers to end riots.
Phuong Anh thus could not “film, take pictures, report distorted information” and “incite riots, infringing national and communal interests” while she had to keep asking people for directions (because both her Facebook friend and her husband did not instruct her) in just two to four minutes after sending the last message to her husband. Phuong Anh had no motivation whatsoever to “incite riots” whereas she herself had posted right information on her Facebook as noted above. Ironically, instead of praising Phuong Anh for what she had done responsibly, they arrested and prosecuted her. Where is JUSTICE then?
To conclude, that the Dong Nai Police detained, incarcerated and prosecuted Phuong Anh is totally illegal and very suspicious.
Taking the fact of the denunciation over the last 6 years which Le Anh Hung and Phuong Anh are the denouncers into consideration coupled with strong, clear evidences as mentioned above, I am convinced that this case is a retribution targeting the denouncer Phuong Anh in order to silence her. The denounced, who have been leading this country and having at their disposal the entire mechanism of police– procuracy –justice system, will try everything to revenge and silence Phuong Anh.
We are here to appeal to the public, both inside and outside of Viet Nam, to pay attention to and raise your voice about this case in order not only to protect Phuong Anh, defend Justice, but more importantly, defend Vietnam.
All of us have power, again please raise your voice to protect Le Thi Phuong Anh!

Wednesday, November 26, 2014

Một số hình ảnh về buổi Toạ đàm “Cơ chế của LHQ về bảo vệ người bảo vệ nhân quyền" ngày 26.11 tại Hà Nội

Lê Anh Hùng



Buổi Toạ đàm "Cơ chế của LHQ về bảo vệ người bảo vệ nhân quyền" do Diễn đàn Xã hội Dân sự và Vietnam UPR Working Group tổ chức đã diễn ra sáng nay, 26.11.2014, tại Nhà thờ DCCT Thái Hà, Hà Nội, bất chấp sự ngăn chặn ráo riết của nhà cầm quyền CSVN.
TS Nguyễn Quang A, diễn giả chính của cuộc toạ đàm, rời nhà từ lúc 5h sáng nhưng do bị 10 tên an ninh tìm mọi cách bám theo và ngăn chặn nên mãi 9h mới đến được đầu phố Nguyễn Lương Bằng, nơi ông bị một tốp hơn 30 an ninh, cảnh sát, dân phòng bao vây, ngăn cản. Nhờ có sự “giải vây” trực tiếp của 3 viên chức ngoại giao cùng một số nhà hoạt động nên đến 9h30 ông đã có mặt tại buổi toạ đàm.
Buổi toạ đàm có sự góp mặt của khoảng 70  người, trong đó có đại diện ngoại giao của Liên minh Châu Âu, Hoa Kỳ, Anh, Đức, Úc và một số nước khác.

Dưới đây là một số hình ảnh về buổi toạ đàm.































Thursday, November 20, 2014

Chuyện loạ Việt Nam: Một cơ quan có 17 lãnh đạo và 3 nhân viên

Lê Anh Hùng




Chồng cày vợ cấy con trâu đâu rồi?
Cải cách hành chính, tinh giản bộ máy quản lý nhà nước không phải là “điệp khúc” mới được nêu lên gần đây, mà nó vẫn được lặp đi lặp lại từ hàng chục năm nay. Ấy vậy nhưng, lạ lùng thay, người ta càng kêu gào “tinh giản” bộ máy thì nó lại càng phình to.
Trang mạng BBC ngày 18.11 cho biết: “Thanh Hoá cũng có con số gần 43 nghìn cán bộ cả tỉnh cho 673 xã. Với 3,5 triệu dân, tỉnh này có số quan gần bằng 47 nghìn quan chức, viên chức chuyên trách của bộ máy Liên hiệp châu Âu (500 triệu dân).”
Ông cha ta thường nói: “Nhà dột từ nóc.” Tình trạng “lạm phát quan chức” trên cả nước trước hết bắt nguồn từ bộ máy thượng tầng của chế độ. Trong một bài báo trên trang Bauxite Việt Nam  cách đây gần 3 năm, tác giả đã viết:
Ở các nước khác, lãnh đạo nhà nước của họ thường chỉ một vài vị là cùng. Còn ở Việt Nam hiện nay, ngoài 4 vị “tứ trụ triều đình” với quyền lực ngang ngửa nhau (Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, Thủ tướng, Chủ tịch Quốc hội), chúng ta còn có thêm 10 vị Uỷ viên Bộ Chính trị, 4 vị Bí thư TW Đảng, 1 Phó Chủ tịch nước, 3 Phó Thủ tướng (trong số 4 PTT thì 1 người là Uỷ viên BCT), 2 Phó Chủ tịch QH (trong số 4 PCT QH thì 1 người là Uỷ viên BCT, 1 người là Bí thư TWĐ), cả thảy 24 vị đều được gọi là “lãnh đạo Đảng và Nhà nước”. Mỗi một vị như thế lại kéo theo cả một bầu đoàn hùng hậu: văn phòng, trợ lý, thư ký, v.v.
Ngay tại cơ quan đầu não của bộ máy hành chính quốc gia là Văn phòng Chính phủ, tình trạng lạm phát quan chức đã lên đến mức không thể tin nổi, có lẽ Đông Tây kim cổ chưa từng thấy: một cơ quan mà có đến 17 lãnh đạo và… 3 nhân viên. Đó là Vụ Kinh tế Tổng hợp thuộc Văn phòng Chính phủ:


Điều đáng nói là, đây không phải là trường hợp cá biệt, mà là trường hợp điển hình ở Văn phòng Chính phủ.
Đơn cử như Vụ Kinh tế ngành của VPCP với 26 lãnh đạo và… 6 nhân viên; Vụ Kế hoạch Tài chính với 12 lãnh đạo và… 2 nhân viên.



Xem ra, chiều hướng ngày càng tha hoá của hệ thống hiện hành ở Việt Nam là không thể đảo ngược, và tình trạng lạm phát quan chức  nói trên đơn giản chỉ là một trong những biểu hiện của nó./.

Monday, November 17, 2014

Người tố cáo lãnh đạo nhà nước bị suy kiệt sức khoẻ trong tù

Lê Anh Hùng


LTS
Ngày hôm kia (15.11), mẹ vợ tôi đã thăm gặp Phương Anh tại trại tạm giam B5, Công an Đồng Nai.
Sức khoẻ Phương Anh rất yếu, bị gầy mất 11kg. Cô ấy bị đau bao tử và phải mua thuốc ở ngoài để điều trị, vì điều kiện chăm sóc y tế trong tù rất tệ hại.
Công an Đồng Nai cho biết đã chuyển kết luận điều tra sang Viện KSND Đồng Nai, và nếu không có gì thay đổi thì khoảng 1-2 tháng nữa, phiên toà sẽ diễn ra.
Cho đến nay, 6 tháng đã trôi qua nhưng gia đình chúng tôi vẫn chưa nhận được bất kỳ văn bản nào của các cơ quan “thực thi pháp luật” ở Đồng Nai liên quan đến việc tạm giữ, tạm giam và truy tố Phương Anh. Thậm chí, ngay bản thân Phương Anh cũng không hề được giữ bất kỳ văn bản nào, kể cả kết luận điều tra của Công an Đồng Nai. Phương Anh chỉ có thể nói cho mẹ biết là mình cùng với Minh Vũ và Nam Trung bị truy tố theo Điều 258 BLHS mà thôi.
Tất cả những gì liên quan đến việc tạm giữ, tạm giam và truy tố Phương Anh đều cho thấy một sự thật rõ ràng là nhà cầm quyền Việt Nam đang làm tất cả để bịt miệng Phương Anh trong vụ tố cáo “các đ/c lãnh đạo đảng và nhà nước” mà vợ chồng tôi đã và đang theo đuổi suốt hơn 6 năm qua. Nhiều khả năng phiên toà sẽ diễn ra chớp nhoáng trong sự canh giữ nghiêm ngặt nhất.
Một lần nữa, tôi tha thiết kêu gọi dư luận trong và ngoài nước quan tâm đến vụ việc và lên tiếng bảo vệ Phương Anh, nhân chứng tội ác của lãnh đạo nhà nước Việt Nam.
Dưới đây là bài viết của tác giả Ngô Thị Hồng Lâm đăng trên trang Bauxite Việt Nam hôm nay.

HÀNH TRÌNH THĂM NUÔI LÊ THỊ PHƯƠNG ANH CỦA BÀ ANH THƯ
 Ngô Thị Hồng Lâm

Ngày 28/8/2014, bà Nguyễn Thị Anh Thư một mình dắt 3 đứa nhỏ bằng tàu hỏa vượt ngàn dặm từ Quảng Trị vào trại giam B5 của Công An Đồng Nai, để các cháu được gặp mẹ nó là cô Lê Thị Phương Anh, hiện đang bị Công an Đồng Nai bắt giam trái phép đã 6 tháng qua.
Sáng 30/8/2014 bà Anh Thư lếch thếch dắt 3 đứa bé vào Trại giam B5 theo lịch hẹn thăm nuôi thường kì. Nhưng cán bộ của trại giam nghỉ lễ 2/9, không giải quyết cho người nhà thăm gặp thân nhân. Bà Anh Thư lại dắt các cháu trở về Quảng Trị.
Lịch thăm nuôi thân nhân Công an Đồng Nai đã thông báo chuyển sang ngày 1 và 15 hàng tháng. Vì đường xa dặm thẳm, nên bà Anh Thư chỉ đủ khả năng vào thăm con gái Lê Thị Phương Anh một lần trong tháng là ngày 15/10/2014. Bà dắt theo đứa cháu ngoại của bà là thằng con trai để gặp mẹ nó!
Trong lần gặp này cô Lê Thị Phương Anh gầy sút đi 11kg, do  thiếu thốn trong lao tù sau 6 tháng bị giam nhốt. Cô ấy đã bị những cơn đau bao tử hành hạ mà không có thuốc đặc trị. Gặp mẹ, thằng bé nhào vào lòng khóc thổn thức. Thật buồn khi phải nghe con trẻ nó hỏi: ”Mẹ, Tết này mẹ có về với con không?“. Gặp con gái xong, bà lại hối hả dẫn cháu ngoại lên tàu hỏa trở về Quảng Trị
Người cầm đầu CSĐT cho biết đã hoàn thành kết luận điều tra, 3 bạn trẻ này sẽ ra tòa trong vòng 1 hoặc 2 tháng tới đây.
Đã 6 tháng trôi qua, kể từ ngày Công an Đồng Nai bắt giam trái phép với 3 bạn trẻ là Lê Thị Phương Anh, Đỗ Nam Trung và Phạm Minh Vũ. Vẫn chỉ có một mình bạn Đỗ Nam Trung là gia đình có nhận được 1 thông báo nhưng lại… “đầu ngô mình Sở”. Ngày ra thông báo 176/PC-44 là ngày 15/5/2013. Nhưng ngày 14/5/2014 lại là ngày “cơ quan CSĐT PC-44 Công An Đồng Nai đã tạm giữ hình sự đối với Đỗ Nam Trung”?!!!
Còn lại cô Lê Thị Phương Anh và bạn Phạm Minh Vũ, cho đến nay gia đình cũa họ vẫn không hề nhận được một thông báo hay một lệnh tạm giữ hình sự đối với bị can theo đúng Luật hình sự ban hành. Phải chăng các chiến sĩ của cơ quan CSĐT Công An Đồng Nai không biết Luật???
Quả thật công an Đồng Nai đã bất chấp dư luận ngồi  xổm lên luật pháp, bắt người không cần lệnh! Bắt người vô cớ khi ba bạn trẻ này có mặt ở khu công nghiệp Amata vào lúc những cơn bạo động đã tàn.
Được biết cô  Lê Thị Phương Anh là  một nạn nhân đã dũng cảm đứng đơn tố cáo sự việc tày trời của ngài Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải là người có mặt trong đường dây ma túy.
Nên phải chăng việc bắt giam trái phép đối với cô Lê Thị Phương Anh là nhằm góp phần che đậy nội dung cần được phanh phui trước công luận!
Viết bài này gửi đến bạn gái trẻ Lê Thị Phương Anh những lời chúc mừng thân ái nhất nhân sinh nhật lần thứ 30 của bạn đang phải đối mặt trong lao tù. Chúc bạn kiên cường nhé. Chúng tôi luôn bên cạnh bạn.
Sài Gòn, ngày 16/11/2014
N.T.H.L

Saturday, November 15, 2014

MỘT GIÁO SƯ NGƯỜI MỸ VẠCH MẶT CHỈ TÊN PTT HÁN TẶC HOÀNG TRUNG HẢI

Lê Anh Hùng





LTS
Giáo sư người Mỹ Stephen B. Young, sinh ngày 2.11.1945, là một nhà Việt Nam học. Ông đã có nhiều bài viết giá trị về chính trị - xã hội Việt Nam. Vợ ông là người Việt; ông nói và viết tiếng Việt rất chuẩn.
GS Stephen B. Young là Tổng Giám đốc Toàn cầu của Caux Round Table, một tổ chức quốc tế mà thành viên là các nhà lãnh đạo kinh doanh kỳ cựu, với tôn chỉ là nhằm thúc đẩy tập quán kinh doanh đạo đức. 
Ông là tác giả của cuốn Moral Capitalism (Chủ nghĩa tư bản đạo đức), một tác phẩm được độc giả đón nhận nồng nhiệt.
Mới đây, trong bài “NHẮC LẠI MỘT ĐỀ NGHỊ "DÂN CHỦ HÓA VIỆT NAM", ông đã công khai vạch mặt mặt chỉ tên PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải. 
Dưới đây là toàn văn bài viết.
-----------------------------------------------------

NHẮC LẠI MỘT ĐỀ NGHỊ "DÂN CHỦ HÓA VIỆT NAM"

Stephen B. Young



Năm 2016, Đảng Cộng sản hà nội sẽ tổ chức Đại hội lần thứ XII để sẽ đưa ra một đường lối mới cai trị Việt nam. Nhưng Đảng ấy có toàn quyền cai trị nhân dân Việt nam nên đường lối của Đảng sẽ ấn định vận mệnh luôn cho toàn dân. Vận mệnh đó tốt hay xấu sẽ tùy theo khả năng, trí tuệ của các đảng viên lãnh đạo mới.

Vì Đảng Cộng sản cho tới nay vẫn chưa có kinh nghiệm sanh hoạt dân chủ và lắng nghe ý kiến của dân để thấu hiểu nguyện vọng của dân mà chỉ biết áp đặt dân theo một thứ chủ nghĩa đem từ ngoài vô hoặc theo những chỉ thị cá nhơn của những người có quyền hành mạnh trong Đảng nên chúng ta cần đưa ra nhiều ý kiến về qưản trị đất nước khác hơn và tốt hơn cho họ.

Mới đây, tại quê nhà, rất may đã có 61 đảng viên đã làm việc này rồi. Tôi mong đợi sẽ có thêm nhiều đảng viên nữa và cả nhiều người dân ngoài Đảng sẽ lần lược đóng góp ý kiến mạnh dạng thay đổi và xây dựng như vậy nữa.

Ai mà muốn toàn dân được “tự do, dân chủ, hạnh phúc”thì phải nghĩ đến một chương trình “Dân chủ hóa Việt Nam”, một diển tiến ôn hòa và nghiêm chỉnh, theo ý trời và đất, phù hợp theo qui luật vũ trụ, tức hiện đại hóa xã hội, văn hóa, kinh tế, mang lại nhiều phúc lợi cho dân và đất nước.

Vì mục đích này, tôi xin phép gửi những ý kiến riêng của tôi sau đây cho ban lãnh đạo đảng Cộng sản ở Hà nội hiện nay.

Nhắc lại chút chuyện cũ

Năm 1992, lần đầu tiên tôi về Việt nam qua sự thu xếp và hướng dẩn của Cụ Nguyễn Mạnh Hà, nguyên Bộ trưởng Kinh tế của Chánh phủ Việt nam đầu tiên Hồ Chí Minh năm 1945. Theo lời Cụ Hà, khi tới Hà nội, tôi sẽ gặp vài người lãnh đạo Việt nam mà Cụ đã được sự đồng ý, như Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Ông Đỗ Mười, …

Tôi phải qua Paris để đi Việt nam.  Cụ Hà lấy chiếu kháng cho tôi rất dễ dàng. Nhưng tới chiều, Sứ Quán Hà nội ở Paris điện thoại Cụ Hà yêu cầu ủy bỏ chiếu kháng của tôi. Cụ Hà không đồng ý và tôi cũng không đồng ý. Sáng hôm sau, chúng tôi lên đường đi Hà nội.

Tới Hà nội, tôi chỉ phải chờ vài phút để nhơn viên an ninh phi trường làm thêm một thủ tục nhỏ.

Cụ Hà và tôi rời phi trường, vào Hà nội.

Giấc mơ Ba-lan không thành

Theo ngày giờ hẹn, tôi sẽ gặp Tướng Giáp, Ông Đỗ Mười, …nhưng lúc tới tư dinh của họ thì tất cả đều đi vắng. Tôi đành tới thăm gia đình bên vợ tôi, những người không kịp di cư vào Nam sau 1954. Tôi đi dạo Hà nội rất thú vị vì lần đầu tiên tôi biết Hà nội. Trước giờ tôi chỉ biết qua sách vở.

Tôi đi Hà nội và được vài vị lãnh đạo ở Hà nội hứa gặp tôi vì lúc đó Hà nội muốn Huê kỳ bỏ cấm vận, họ còn mang nổi lo sợ do biến cố Liên-xô sụp đổ ám ảnh.

Hai nước chưa có bang giao, mọi gặp gở chánh thức đều không được phép. Tôi không phải nhơn viên Chánh phủ Huê kỳ nên không bị cấm kỵ. Nếu gặp gở có nội dung tích cực, tôi sẽ trình lên Chánh phủ Huê kỳ. Tôi sẳn lòng đóng vai trò trung gian không chánh thức nhưng hữu hiệu. Và tôi, lúc đó, cảm thấy rất thiết tha mong làm được điều gì có ích lợi thật sự cho Việt nam là đất nước mà lúc thanh niên tôi từng phục vụ và tôi vẫn hằng yêu quí.

Một vấn đề nữa giữa hai nước là chiến tranh Cam-bu-chia. Việt nam ủng hộ phía Hun Sen, Trung Quốc ủng hộ phe Pol Pot. Tại Hoa kỳ, tôi đã đưa ra một kế hoặch hóa giải và chấm dứt chiến tranh đó. Tôi đã đề nghị Liên Hiệp Quốc nên tổ chức một Chánh phủ Lâm thời cho hai bên Việt nam/Tàu lui ra và các phe phái Khmer thương lượng với nhau để hòa giải chuyện đất nước khờ-me mà họ đã làm chiến tranh với nhau.

Vì có hẹn gặp Thủ tướng Đỗ Mười, tôi được đưa vào văn phòng Thủ tướng nhưng để gặp ông Phó Ngoại trưởng. Ông xin lỗi tôi về sự thay đổi bất ngờ này vì Ông Đỗ Mười bị mệt nên không gặp tôi được. Ông Mười mới từ Hải Phòng trở về Hà nội và nhức đầu vì đi đường xá không tốt.

Trong lúc nói chuyện vui vẻ, tôi đưa ra kế hoặch chấm dứt chiến tranh Cao miên. Ông hỏi tôi kế hoặch đó của ai ? Tôi trả lời: “Của tôi”. Đã được đệ trình với Cựu Tổng thống Nixon lúc ông đã về hưu nhưng ông đã trở thành bạn của tôi. Ông Nixon đã giới thiệu tôi cho Phó Ngoại Trưởng Mỹ Larry Eagleburger và ông ấy đồng ý ủng hộ đề nghị của tôi. Tôi giải thích thêm rằng Bộ Ngoại giao Bush đã lấy lại kế hoặch đó làm chánh sách của Hoa kỳ hiện nay. Tôi nói tiếp các lý do thi hành kế hoặch đó sẽ có lợi cho Việt nam đối với Bắc kinh. Ông ấy rất hài lòng và cảm ơn tôi cho biết sự thật về chánh sách đối ngoại của Mỹ. Vài tuần sau, Chánh phủ Việt nam chấp thuận kế hoặch đó và tranh chấp Việt/Tàu tại Cao miên đi đến chấm dứt.

Thật tình tôi muốn gặp Ông Giáp và hi vọng ông sẽ có vai trò như Tướng Jaruzelski của Ba-lan vì có rất nhiều cụu quân nhơn, cả cấp Tướng, còn giử cảm tình với ông do quá khứ cùng chiến đấu trong hai cuộc chiến ở Việt nam. Nhưng sau này, tôi biết mình đã lầm do sự hiểu biết qua sách báo bị tuyên truyền sai lạc. Tướng Giáp chỉ có hia mảo chớ không có tầm vóc của một ông Tướng bình thường. Kém hơn cả nhiều Tướng của Miền nam trước kia.



Sau khi tồi ra về, Cụ Nguyễn Mạnh Hà còn ở lại thêm tuần lễ nữa. Cụ gặp lại đủ những người lẻ ta tôi đã gặp như dự tính. Mọi người đều ở nhà mà né tránh. Cụ Hà tỏ vẻ khó chịu vì sự sai hẹn. Những người này xin lỗi cụ với lời giải thích “anh em chưa thật sự thống nhứt ý kiến”.



Đề nghị 6 điểm

Năm sau, qua sự giàn xếp của Luật sư Dương văn Đàm, nguyên Đổng lý Văn phòng của Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hà, vài lãnh đạo đảng ở Hà nội lại muốn gặp tôi.



Lần này, quả thật chúng tôi, hai bên gặp nhau. Nhưng trong một tình huống khác hơn. Những người gặp tôi, tôi đều không biết họ là ai, chức vụ gì. Họ thay phiên nhau gặp tôi. Thái độ lịch sự theo xã giao. Họ muốn biết về vai trò thật của tôi, về đường lối của Huê kỳ đối với họ. Đặt biệt là các vị lãnh đạo Mặt Trận Tổ quốc.



Tôi cho họ biết Huê kỳ sẽ bỏ cấm vận, tái lập bang giao nếu hai bên thỏa thuận một số điều kiện trao đổi với nhau. Làm được việc này chắc chắn sẽ có lợi cho dân tộc Vìệt nam, cho đất nước Việt nam.



Nhơn đây, tôi đưa cho những người nói chuyện với tôi bản đề nghị 6 điểm để dân chủ hóa Việt nam do tôi soạn. Một người, có lẻ có địa vị quan trọng nhứt ở đây, nhận lấy, đọc qua. Sau vài phút suy nghĩ, ông ta trả lời với tôi là những ý kiến của tôi có giá trị.



Vài tháng sau, Ông Dương văn Đàm đi qua Hoa kỳ gặp tôi. Ông ở nhà tôi tại St Paul, Minnesota. Chúng tôi thảo luận một chương trình cho Việt nam “tiến bộ và theo kịp tình hình thế giới”. Tôi tạm thời đưa ra trước một chương trình 6 điểm để dân chủ hóa Việt nam. Sau đó, Ông Dương văn Đàm mời tôi đi qua Việt nam chuẩn bị một hội thảo để nhơn dịp đó Tướng Westmoreland đi Việt nam và gặp Ông Giáp. Sự kiện này nói lên như một dấu hiệu tích cực rằng Việt nam sẽ từ từ thay đổi và đồng thời sẽ mở cửa Mặt Trận Tổ quốc cho những người Quốc gia có thể cùng sanh hoạt chánh trị chung trong chương trình dân chủ hóa đất nước.



Phía Ông Dương văn Đàm, thì muốn cuu Tổng Thống Mỹ Nixon qua Việt nam. Tôi hỏi ý Ông Nixon. Ông trả lời “khi nào Việt nam có dân chủ, tôi sẳn sàng đi”.



Tôi đi Việt nam tháng 11 - 1993 để thảo luận thêm chi tiết nhưng việc không thành. Trong lúc tôi ở Hanoi, Ông Lê Đức Anh ở Bắc Kinh. Ông vâng lời các lãnh đạo Bắc kinh phải dẹp ngay chương trình ôn hòa nhằm mở đường cho Hà nội đi với Mỹ. Và còn chống quyết liệt mọi âm mưu hiểm độc làm “diễn biến hòa bình”.



Hậu quả là Việt nam bị yếu đi trong nhiều mặt



Ngày nay, có nên nhắc lại 6 điểm ấy không ?

Tình hình Việt nam ngày nay vô cùng khẩn trương hơn lúc nào hết. Xã hội phân hóa nghiêm trọng, các giá trị đạo đức thật sự không còn nữa, nhiều viên chức tôn giáo trở thành công cụ an ninh của chế độ, kinh tế suy trầm, chánh trị cường điệu với Tây phương, lệ thuộc Bắc kinh. Những người ái quốc lương thiện, nhứt là tuổi trẻ, bị bộ máy kìm kẹp khổng lồ của đảng cộng sản đàn áp thô bạo, dả man hơn thời thực dân, chỉ nhằm phục vụ quyền lợi bắc kinh. Đảng do chính Hồ Chí Minh thành lập nay đã thật sự trở thành một công cụ của Hán Ngụy.



Trước tình hình đó, nhiều người yêu nước chơn chánh, cả trong đảng, lần lượt lên tiếng đòi hỏi nhà cầm quyền Hà nội phải thay đổi sớm để kịp tránh đất nước mất trọn vẹn vào tay Tàu.



Ngày 28/7/2014, 61 người, đứng đầu là Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, ký tên chung một bức thư gỏi đảng cộng sản Hà nội kêu gọi đảng hảy từ bỏ đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội



Trong những người ký tên, có Ông Nguyễn Đắc Xuân, nhà nghiên cứu về Huế, hung thần ở Huế trong vụ Mậu Thân 68, nay lên án chế độ một thời ông hết lòng phục vụ “đảng Cộng Sản Việt Nam không thể tiếp tục nhân danh chủ nghĩa xã hội để nắm độc quyền nữa, vì làm như thế là bất chính”.



Mà “bất chính”không có nghĩa khác hơn, mà rỏ hơn, đúng nghĩa hơn là “bất lương”. Con người bất lương là cá nhơn bị xã hội đề phòng, xa lánh, bị luật pháp dòm ngó. Còn cả cái đảng mà lại đảng lãnh đạo toàn xã hội, đại diện cho quyền lợi của dân tộc mà bất lương thì xã hội trở thành “đểu ”, đất nước suy vong và khó tránh sẽ bị giải thể.

Tiếp theo, Thiếu Tướng Lê Duy Mật, nguyên Phó Tư lệnh, Tham mưu trưởng Quân khu II, Tư lệnh Mặt trận đánh Tàu năm 1979-1984, yêu cầu đảng cộng sản và Nhà nước Hà nội hảy tổng kết cuộc chiến biên giới 1979-1984 để rút kinh nghiệm cho mục tìêu phục vụ Tổ quốc và nhất là phải công khai hóa đầy đủ nội dung việc ký kết Thành Đô tháng 9/1990 theo đó Vìệt nam thật sự lệ thuộc Tàu mà tới nay sự thỏa thuận này vẫn còn giử kín với nhơn dân.

Việc tổng kết trận đánh Tàu bảo vệ Tổ quốc vô cùng cần thiết và sẽ rất hữu ích khi mà kẻ thù vẫn là một, đang cận kề chứ không xa xôi. Bên cạnh đó, cần có các chính sách đối với gia đình liệt sĩ và những người chống xâm lược năm 1979 – 1984. Đề nghị nhìều lần nhưng vẫn không được giải quyết. Không phải vì không có tiền mà vì đảng và chính phủ không dám làm trái ý Bắc kinh.

Dân chúng đều biết mọi tiêu cực trong xã hội hiện nay đều do Tàu đem tới làm cho xã hội băng hoại, kinh tế suy thoái. Đã thế, nhà cầm quyền Tàu lại còn sỉ nhục cả dân tộc Việt nam mà đảng cộng sản Hà nội vẫn cúi mặt, không biết nhục: “Việt Nam là con hoang, loại vô liêm sỉ, phải cho thêm vài bài học”.

Thêm một thư tố cáo nữa được phổ biến lại trong vài hôm nay (ngày 6/8/2014). Lão thành cách mạng 91 tuổi, 67 tuổi đảng, Cụ Phạm Hiện (số nhà 5, hẻm 2/245/6, Đt: 04 38 583 750) Phố Khương Trung, tố cáo Phó Thủ tướng hiện nay Hoàng Trung Hải là người tàu chệt làm nội gián cho Bắc kinh.

Cụ nói rỏ Ban Bảo vệ Chính trị Nội bộ Trung ương đã cho điều tra và xác nhận lý lịch của ông khai vào đảng là hoàn toàn ngụy tạo. Sự thật ông Hoàng Trung Hải, Phó Thủ tướng tại Hà nội hiện nay, là người Tàu, quê tại Long Khuê, Chương Thâu, Phúc Kiến, Trung Quốc.

Bố đẻ của ông Hoàng Trung Hải là người Trung Quốc tên là Sì Sói (tên Việt là Hoàng Tài), trong lý lịch Đảng viên năm 1952 còn lưu trữ ở Cục Cán bộ Bộ Quốc phòng đã khai dân tộc Trung Hoa, trong lý lịch khai lại tháng 4/1954, khai Hoa Kiều.

Một đảng viên vi phạm Điều lệ Đảng, không trung thực với Đảng, với tổ chức, dấu giếm, khai man lý lịch, vi phạm Điều 1 Quy định số 57-QĐ/TW ngày 03-9-2007 của Bộ Chính trị khóa X, thông thường phải bị đuổi khỏi đảng mà sao lại được cho giữ đến chức Phó Thủ tướng? Phải chăng Hoàng Trung Hải được giử ở địa vị đó theo chỉ thị của Bắc kinh để thật sự cai trị Việt nam?



Hoàng Trung Hải còn khoe: “Cụ Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh ủng hộ tôi và nói đã đưa vấn đề lịch sử chính trị bản thân và gia đình tôi (nội gián Tàu Chệt) vào két sắt khóa lại vĩnh viễn. Từ nay sẽ chẳng còn một ai ‘dám’ hoặc ‘có thể’ lật lại được vấn đề nữa …”.

Trước sự phẩn uất của những nhà cách mạng ái quốc thật sự, của đông đảo dân chúng khi biết sự thật đảng cộng sản bán nước cho Tàu, nhiều người đã không ngần ngại đòi hỏi đảng cộng sản phải từ bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa , thay đổi dân chủ để cứu nước, tôi thấy tôi phải nhắc lại đề nghị “Dân chủ hóa Vìệt nam“ của tôi đã một lần đưa ra năm 1993 để hiến dâng cho đất nước và dân tộc Việt nam như một đóng góp nho nhỏ hiện nay. Với tôi, đề nghị này có được cho là có giá trị đem lại dân chủ cho Vìệt nam hay không, có thực hiện được hay không, điều đó không quan trọng lắm. Điều quan trọng với tôi là tôi được dịp thật lòng đóng góp vào đại cuộc Việt nam một lần nữa.

Chương trình 6 điểm

Tôi biết chắc chắn cho tới nay vẫn chưa có nhiều người cộng sản có thật lòng muốn thay đổi Việt nam có dân chủ. Người cộng sản quen nghĩ nếu thay đổi chế độ, tức không còn độc tài để kiểm soát xã hội, sẽ bị dân chúng nổi dậy trả thù, cướp đoạt lại tài sản mà họ có được nhờ làm cộng sản.



Họ không hiểu được trong một xã hội dân chủ pháp trị mọi người đều được luật pháp bảo vệ. Vì hiểu người cộng sản nên tôi đã đưa ra một chương trình thay đổi từng bước để giử ổn định xã hội,bảo vệ đời sống mọi người.

Hơn nữa, họ không tin rằng nhân dân có thể tha thứ cho họ những việc làm bất nhân, bất nghĩa trước kia mà Đảng đã làm đối với Miền Bắc sau 54 và đối với dân cả nước Việt nam từ sau 75. Vì vậy, muốn dân chủ hóa chế độ ở Việt nam, ta phải cần có một chương trình nặng tính khoan hồng, nhân đạo, có đạo đức, có tâm hồn như Cụ Nguyễn Du nói: “Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”.

Bước Một:

Mặt Trận Tổ Quốc, sau khi thỏa thuận với đảng cộng sản, điều này rât dể vì Ban lãnh đạo Mặt Trận Tổ Quốc gồm đảng viên Trung ương đảng cộng sản, đứng ra tổ chức một Dân tộc Đại hội để tiến tới thực hiện Đại đoàn kết toàn dân. Khi chuẩn bị làm việc này, chánh phủ bắt đầu trả tự do cho tất cả tù chánh trị, tôn giáo, bất đồng chánh kiến, nhứt là những thanh niên, sinh viên, học sinh chống giặc tàu xâm lược, đồng thời mời những người, những nhóm, những Diển đàn dân sự cùng tham dự Đại hội Dân tộc để cùng suy nghĩ chuẩn bị cho những bước kế tiếp.

Bước Hai:

Thực hiện Đại Đoàn kết Dân tộc, Mặt Trận Tổ quốc sẽ phục hồi vai trò của thành viên trong Mặt Trận để họ sanh hoạt đúng theo luật pháp, chu toàn nhiệm vụ đúng theo thiên chức của họ. Tự do sanh hoạt Tôn giáo, tự do báo chí, tự do nghiệp đoàn, tự do lập hội và hội họp. Trước giờ, các tổ chức xã hội này bị bắt buộc đứng trong Mặt Trận Tổ quốc để chịu sự kiểm soát của đảng cộng sản mà thôi.

Xã hội nhờ đó sẽ nảy nở. Đất nước sẽ trở lại với đời sống hoàn toàn bình thường và tự nhiên. Mặt trận Tổ quốc sẽ không cần thiết tồn tại nữa hoặc không cần giử vai trò củ khống chế xã hội nữa. Có thể tồn tại mà phải sanh hoạt bình thường như một tổ chức xã hội dân sự trong thể chế dân chủ tự do.

Bước Ba:

Luật pháp quốc gia quản lý xã hội. Mọi người, mọi tổ chức đều sanh hoạt trong luật định. Nhà nước thi hành luật pháp nhưng phải tuân thủ luật pháp. Không có một cá nhơn hay một tổ chức nào có thể đứng trên luật pháp.

Đảng cộng sản vẫn sanh hoạt như một chánh đảng, tôn trọng qui chế chánh đảng do Quốc hội ban hành. Có luật chánh đảng và luật hội họp, nhiều tổ chức quần chúng ra đời, hoạt động theo mục đích riêng của từng tổ chức nhưng phải chấp hành tuyệt đối luật pháp quốc gia. Các chánh đảng khác sẽ cạnh tranh với đảng cộng sản cùng tranh cử để nắm chánh quyền. Chánh quyền do dân chọn lựa như vậy mói đúng và thật sự là chánh quyền của toàn dân.

Sanh hoạt xã hội sẽ như trăm hoa đua nở. Người người tranh đua phát triển khả năng của mình để mưu cầu phúc lợi tối đa cho gia đình. Đất nước do đó sẽ phát triển tối đa, sớm vượt lên với hàng cường quốc. Dỉ nhiên những người cộng sản sẽ không thiếu cơ hội và điều kiện thi thố tài năng phục vụ đất nước hoặc kinh doanh làm giàu một cách chánh đáng.

Bước Bốn:

Thi hành quyền dân tộc tự quyết bắt đầu từ cơ sở. Chánh quyền xã ấp sẽ thành lập trước do dân tự do ứng cử và bầu lên. Các tổ chức đưa người ra tranh cử. Ủy ban tổ chức bầu cử sẽ theo dỏi, quan sát diển tiến bầu cử cho đúng theo luật pháp. Nếu muốn, Mặt Trận Tổ quốc có thể vẫn giới thiệu ứng cử viên cho một hay hai kỳ bầu cử.

Xã hội khi tự tổ chức chọn người cai trị chính mình là xã hội trưởng thành và thật sự văn minh. Tới đây, công an, quân đội bắt đầu trở về đúng cương vị của mình vì mọi người đã ý thức được vai trò và nghĩa vụ công dân của mình. Ngân sách các ngành an ninh tiết giảm, nhơn viên nghỉ hưu nếu cao tuổi , ai còn tuổi lao động chuyển đổi nghành có sản xuất sau những lớp đào tạo nghiệp vụ chuyên môn. Vì từ nay, công việc theo dỏi, khủng bố, đàn áp xã hội không còn cần thiết nữa.

Sĩ quan, lính, và nhơn viên an ninh/tình báo sẽ ra khỏi Đảng Cộng sản và không vào đảng nào cả.
Đồng thời, các công ty Quốc doanh sẽ được tư nhơn hóa lấy tiền về cho chánh phủ tái đầu tư để tăng cường phát triển đất nước.

Bước Năm:

Tổ chức bầu lại Quốc hội với sự tham gia hoàn toàn tự do dành cho mọi công dân hợp pháp. Những người củ như đảng viên cộng sản, thành viên Mặt Trận Tổ quốc, quân nhơn, cảnh sát,… có thể tham dự nếu lý lịch tốt, không tội hình sự, để góp công phát triển đất nước.

Xã hội thật sự không còn bị đảng cộng sản khống chế nữa. Chánh quyền thật sự pháp trị. Quốc hội thật sự đại diện quốc dân. Chánh quyền sẽ tổ chức theo nguyên tắc dân chủ trên nền tảng tam quyền phân lập, ba cơ quan quan độc lập nhau (Theo cộng sản, ba cơ quan tổ chức theo phân nhiệm dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản).

Chánh quyền tổ chức dân chủ, các thẩm phán, luật sư, tất cả các ngành nghề,…không có thể giử đảng tịch của mình và sẽ làm việc tuyệt đối tuân thủ luật pháp. Mọi thăng thưởng tùy khả năng.

Vấn đề an sinh xã hội sẽ được ưu tiên tổ chức nhằm giải quyết đời sống cho mọi người đã làm việc từ tuổi lao động. Cán bộ đảng viên củ hưu trí đều có phụ cấp hưu trí và bảo hiểm sức khỏe.

Bước Sáu:

Quốc hội đã bầu lại mới, Hiến pháp phải được Quốc hội sửa đổi cho phù hợp với chế độ dân chủ dân bản, tức do dân và vì dân. Các nước Đông âu thuộc Liên-xô củ đã thành công tốt đẹp trong việc tổ chức lại quốc gia dân chủ mà hoàn toàn giử được ổn định, xã hội phát triển mạnh. Người cộng sản củ sanh sống hài hòa với cả những nạn nhơn trước đây của họ. Không có trả thù, cướp đoạt tài sản phi pháp như dưới chế độ công sản độc tài trước đây.

Các phiên tòa án do “jury“ quyết định mọi sự kiện tụng.

Xin thưa lại lần nữa. Nay nhắc lại những suy nghĩ này, tôi không dám tin «6 bước của tôi» sẽ được xem là một giải pháp dân chủ hóa Việt nam và sẽ được mọi người đồng tình chấp nhận để có cơ hội thực thi. Người cộng sản đang cầm quyền hiện nay ở việt nam có tấm lòng thật sự muốn thay dân chủ hóa Việt nam hay không là tùy họ. Họ có tự do cá nhơn suy nghĩ, cầu nguyện hạnh phúc cho dân tộc, làm việc phải trái, ác lành. Nếu họ khôn ngoan biết đánh giá đúng tình hình, tôi hy vọng họ sẽ nắm bắt được cơ hội trước mắt để phục hồi lại đất nước. Được như vậy, họ thật sự mới là những người làm lịch sử vẻ vang cho dân tộc. Tên tuổi của họ sẽ được đời sau ghi nhớ mải mải.

Thật lòng tôi chỉ ước mong những suy nghĩ của tôi sẽ được đông đảo bà con đọc qua và phê phán thật lòng. Mọi thảo luận luôn luôn sẽ đưa tới những điều hay, mới, ích lợi hơn.

MN, Hè 2014

Stephen B. Young