Tuesday, March 19, 2013

ÔNG ĐẶNG QUỐC BẢO ĐÃ KHUYÊN CÁC NHÀ LÃNH ĐẠO VN NHỮNG GÌ?

Lê Anh Hùng



LTS.
Ngày 20/1/2013, tức chỉ 4 ngày trước khi bị bắt đưa vào trại tâm thần một cách trái pháp luật, tôi đã may mắn có cuộc trò chuyện hơn 4 tiếng đồng hồ với Trung tướng Đặng Quốc Bảo (1928), nguyên Uỷ viên BCHTW Đảng, nguyên Bí thư Thứ nhất TW Đoàn, nguyên Trưởng ban Khoa giáo TW.
Đại tá Bùi Tín từng nhận định về vị tướng văn võ kiêm toàn này: “Ông là một cán bộ cấp cao của đảng CS rất hiếm, cực hiếm là ham học, ham đọc, ham tranh luận, và luôn có ý kiến riêng của chính mình, do có nếp độc lập suy nghĩ.” Còn báo Tiền Phong ngày 15/6/2009 thì nhận xét rằng con người bộc trực, thẳng thắn này là một nhân vật đầy “ma lực”.

Mặc dù đang ở tuổi 85 và vừa mới trải qua cơn đột quỵ mà theo lời bác sỹ của ông là chỉ có 1% cơ may sống sót, ông vẫn tỏ ra hết sức minh mẫn trong suốt cuộc trao đổi dài mà tôi hầu như chỉ biết lắng nghe. Phần trích dẫn ở đây dài 23 phút, cho thấy tầm nhìn của ông về tương lai đất nước và thế giới, đặc biệt là trong bối cảnh một Trung Quốc đang trỗi dậy nhanh chóng với cuồng vọng bá quyền nhiều khi không cần che dấu. Đó cũng là những gì mà ông đã góp ý vừa chân thành vừa thẳng thắn với các nhà lãnh đạo Việt Nam, thể hiện tầm trí tuệ cũng như tấm lòng của một bậc trí thức khả kính trước vận mệnh của dân tộc.
Lê Anh Hùng


… Đây là thực tế của đất nước. Tất nhiên là [tôi] không còn sức mà làm nữa. Tiếp các cậu như thế này cũng đã là vượt giới hạn rồi. Thầy thuốc đã thống nhất và báo cho mình biết. Tưởng như tôi đã ra đi cách đây một tháng rồi. Vì họ chụp thì họ thấy toàn bộ cơ thể ở trạng thái không cho phép tồn tại. Thế nhưng mình tồn tại được, ổn định được, ấy là điều rất đặc biệt. Trong điều kiện rất đặc biệt ấy, điều gì cũng có thể xẩy ra bất cứ lúc nào, bất cứ ngày nào. Cho nên tiếp cậu như thế này cũng có thể là lần cuối cùng thôi. Chắc chắn là không có lần nữa, vì cơ thể không cho phép. Và nó càng không cho phép mình làm cái chuyện gì đó. Vì trước khi chết, những gì cần làm thì mình đã làm rồi, đã gặp các vị [lãnh đạo] rồi, và tôi cũng đã nói thẳng rồi, nói thẳng với người có trách nhiệm rồi. Và những gì tôi nói thì tôi nói rất thẳng.
Tôi nói lại, kinh nghiệm thế giới hiện nay là như thế này này: Thế giới đang trong quá trình chuyển mình, và sự chuyển mình đó là không bình thường. Cả Mỹ, Châu Âu lẫn Nhật Bản cũng như tất cả các nước khác đều đang chuyển mình. Sự chuyển mình đó diễn ra theo mấy hướng sau.
Thứ nhất, quá trình khủng hoảng ấy mà không tìm thấy đường đi thì kết thúc thế kỷ này nhân loại sẽ bế tắc. Điều kiện sống bình thường chỉ còn tồn tại trong thế kỷ này. Sau thế kỷ này, những điều kiện của sự sống sẽ thay đổi cơ bản. Nhân loại buộc phải chuyển sang mấy hình thức: (i) Tìm cách tồn tại [sao cho] đừng để xẩy ra những mâu thuẫn dẫn đến việc tự giết mình; nếu mâu thuẫn dẫn đến tự giết mình tức là tự sát; phải thống nhất với nhau, tìm giải pháp mà đi; và phải tìm giải pháp hoà bình, để cùng nhau đi [tới]; đó là một quy luật, chứ không thể dùng chiến tranh để giải quyết vấn đề, vì nếu xẩy ra chiến tranh lúc này thì tức là chiến tranh hạt nhân, mà chiến tranh hạt nhân thì tự sát; phải cố kiềm chế; (ii) Cả nhân loại phải chuyển sang một trạng thái gọi là nền văn minh trí tuệ, với mấy đặc điểm. Đặc điểm thứ nhất là chúng ta phải cùng nhau sống có trí tuệ, bởi vì không có trí tuệ thì không sáng tạo được, những điều  kiện của cuộc sống lúc bấy giờ sẽ đòi hỏi trí tuệ. Toàn bộ nhân loại phải chuyển sang lối sống có trí tuệ thì mới bảo đảm được cho sự tồn tại. Đặc điểm thứ hai là phải hợp tác với nhau, chứ không thể dùng chiến tranh, không phải dùng chiến tranh để giải quyết các vấn đề. Nếu dùng cách đó để giải quyết vấn đề thì sẽ tự sát, toàn bộ nhân loại sẽ tự sát. Đặc điểm thứ ba là ở chỗ sống như thế này hiện nay là không đủ sống, phải có cách sống mới.
Cách sống mới có mấy đặc điểm: thứ nhất là quan tâm đến nhau, cùng bắt tay nhau vào cuộc sống, nếu sống ích kỷ là tự sát; thứ hai là cùng nhau tìm con đường đi, sáng tạo con đường đi, kết hợp với nhau trên phạm vi toàn thế giới; thứ ba là cùng nhau kiềm chế những quá trình muốn thống trị thế giới. Lúc này nếu xuất hiện một thế lực nào đó muốn thống trị thế giới mà các nước khác không cùng nhau kiềm chế thì… Từ nay đến giữa thế kỷ chính là kiềm chế Trung Quốc. Nếu không kiềm chế nổi Trung Quốc mà để cho nó chi phối thì nhân loại tự sát. Con đường kiềm chế là thế này, ở trong khu vực này mấy nước bắt tay nhau là điều tất yếu. Nhật Bản buộc phải bắt tay với Đông Nam Á, với Ấn Độ. Ngoài việc bắt tay với Mỹ ra, nó phải bắt tay với Đông Nam Á và Ấn Độ. Trong khu vực này mà không bắt tay như vậy thì không sống được với Trung Quốc. Nhật Bản cũng (tồn tại) bằng con đường này.
Nhật Bản vẫn đang làm vậy: Bắt tay với Đông Nam Á, bắt tay với Ấn Độ, bắt tay với Mỹ, bắt tay với Châu Âu, kể cả bắt tay với nước Nga… thế thì mới kiềm chế được Trung Quốc. Cho nên Trung Quốc trở thành đối tượng… Nếu để cho Trung Quốc chi phối thì cả cuộc sống của thế giới nhân loại này bị huỷ diệt. 


Ông Đặng Quốc Bảo đồng chủ trì Hội nghị xin ý kiến các cựu bí thư TW Đoànvào văn kiện Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ X ngày 10/3/2012

Chúng ta phải trí thức hoá đất nước, không để như hiện nay, lấy lao động trí tuệ làm cơ sở… Nếu để như tình hình hiện nay thì không được. Quá trình trí thức hoá đất nước là tất yếu. Nhân loại cũng vậy… Việt Nam cũng thế thôi. Tất cả lớp trẻ phải (sống) bằng tri thức. Không phải giai cấp công nhân quyết định, quá trình trí thức hoá đất nước mới là quyết định; sự thống nhất với thế giới mới là điều quyết định về lực lượng, quyết định sự tồn tại của chúng ta, phải sáng tạo… 
Còn Việt Nam phải tiến lên một cách không tuyên bố như là minh chủ của Đông Nam Á. Trên cơ sở minh chủ, nắm lấy Đông Nam Á, thì mới bắt tay với Nhật Bản, bắt tay với Ấn Độ, bắt tay với Châu Âu, bắt tay với Mỹ, kiềm chế Trung Quốc. [Chúng ta] không chống Trung Quốc, chúng ta cũng phải bắt tay với Trung Quốc, nhưng chúng ta không để cho Trung Quốc xưng bá thì mới sống được, trong tình hình rất phức tạp. Tất nhiên, chúng ta cũng phải bắt tay với nước Nga, nhưng bản thân nước Nga cũng phải bắt tay với Trung Quốc. Chiến lược của nước Nga là bắt tay với Trung Quốc, không dám công khai chống Trung Quốc đâu. Nhưng mà nước Nga cũng rất sợ Trung Quốc tràn sang. Cho nên Trung Quốc trở thành đối tượng của nhân loại trong tương lai, trở thành nhân vật gây rối trong tương lai. 
Nhưng không thể không thừa nhận vai trò của Trung Quốc. Dân số Trung Quốc hiện nay, cả ở hải ngoại với trên 300 triệu người, là khoảng 1,6 tỷ người. Từ nay cho đến giữa thế kỷ, dân số TQ sẽ vượt 2 tỷ người. Thế nên giải quyết vấn đề Trung Quốc là vấn đề số 1 của Việt Nam và của thế giới. Muốn như vậy thì chúng ta không phải công nghiệp hoá mà là trí thức hoá đất nước, phải lao động bằng trí tuệ, phải thay đổi bộ mặt đất nước, và phải liên kết với thế giới thì mới giải quyết được vấn đề Trung Quốc này. 
Không phải nước Mỹ đe doạ chúng ta đâu, không phải nước Nhật đe doạ chúng ta đâu. Quan điểm của chúng tay hiện nay lấy chủ nghĩa cộng sản đối lập với chủ nghĩa tư bản là sai. Bản thân CNTB cũng phải thay đổi, không phải là CNTB kiểu cũ nữa. CNTB không có gì đe doạ chúng ta bằng Trung Quốc. Nhưng than ôi, những người lãnh đạo lại không thấy vấn đề, lấy CNTB làm đối tượng. Sai lầm, vì bản thân CNTB nó phải thay đổi cơ mà. Nhật Bản phải thay đổi, Mỹ phải thay đổi, Châu Âu phải thay đổi. Quá trình thay đổi đó diễn ra theo mấy hướng: (i) nó phải “nhân dân hoá”, tức là nó không phải để cho trùm tư bản chi phối, mà lấy lợi ích của nhân dân, lấy lợi ích của toàn cục… Nếu nó không lấy lợi ích của nhân dân, lấy lợi ích của toàn cục thì nó không tồn tại được; (ii) chuyển từ nền văn minh sáng tạo sang nền văn minh sáng tạo bằng trí tuệ, bằng năng lực sáng tạo của trí tuệ để sáng tạo…
Trung tướng Đặng Quốc Bảo và tác giả
(Ảnh chụp tự động tại nhà riêng của ông ngày 20.1.2013)
…Mỹ phải chuyển trọng tâm sang Châu Á – Thái Bình Dương để kiềm chế Trung Quốc; Mỹ cũng phải liên kết; Mỹ đánh giá rất cao vai trò của Đông Nam Á. Trong bối cảnh đó, nếu chúng ta coi Mỹ là kẻ thù, Trung Quốc là bạn thì rất nguy hiểm…
Có thể có “chủ nghĩa xã hội” nhưng nội hàm của nó không còn như cũ; cái CNXH đó ở Việt Nam [cần] có nội hàm như sau: (i) vì lợi ích của quảng đại nhân dân, (ii) sự đoàn kết với các lực lượng tiến bộ trên thế giới để kiềm chế các âm mưu, thủ đoạn của Trung Quốc, (iii) lực lượng giải phóng của chúng ta là lao động trí tuệ, phải chuyển toàn bộ đất nước sang lao động trí tuệ thì mới cứu được đất nước, lao động chân tay chỉ là phụ, hỗ trợ thôi, và (iv) chúng ta phải coi trọng việc xây dựng Đông Nam Á thành Tổ quốc thứ hai của mình. 
Chúng ta phải nắm quyền chủ động khi chơi với Trung Quốc. Nhưng xây dựng Đông Nam Á không phải dễ vì Trung Quốc chọc phá; nó mua được Campuchia rồi, mua được một số nước rồi… TQ định mua cả Lào, tất nhiên chưa thành công lắm nhưng cái việc nó muốn mua cả Lào là một nguy cơ. Miến Điện đang thoát khỏi gọng kìm này, nhưng không biết có thoát nổi không, vì Miến Điện gần Trung Quốc. Trung Quốc đã bắt đâu chơi lá bài Thái Lan… Thế cho nên cái chuyện nắm lấy ASEAN trong vai trò chống Trung Quốc là không dễ dàng đâu. Campuchia là tay sai của TQ…
…Chúng ta không đi theo CNTB kiểu cũ, nhưng chúng ta cũng không đi theo CNXH kiểu cũ, mà với nội hàm khác: vì lợi ích đích thực của nhân dân, đoàn kết với các lực lượng (tiến bộ) để kiềm chế Trung Quốc, để tạo ra động lực mới cho sự sáng tạo. Đấy là xu hướng cơ bản.
…Nếu cứ để tình hình như hiện nay, nền kinh tế hiện nay là một nền kinh tế què quặt… Cho nên chúng ta phải trí thức hoá… Không phải dựa vào giai cấp công nhân đâu, mà phải dựa vào lao động trí tuệ thì mới đưa đất nước tiến lên được.
…Theo tôi, sang cuối thế kỷ này, Việt Namphải ra nước ngoài ít nhất là 50 triệu người. Đất nước Việt Nam không chứa nổi 150 triệu người đâu, chỉ chứa nhiều nhất được 120 triệu người, mà chúng ta sẽ vượt mức dân số 150 triệu vào cuối thế kỷ. Chúng ta phải tìm lối ra… Tôi cũng nói với giới lãnh đạo Nga là nếu anh không… thì Trung Quốc cứ thấm vào. Nếu anh cài người VN sang khoảng vài triệu người thì đó [sẽ] là tiềm lực của nước Nga… Chúng ta phải sang Châu Phi để giúp các nước Châu Phi làm nông nghiệp và công nghiệp nhẹ… Chúng ta phải có một bộ phận đi sang Trung Cận Đông, vì Trung Cận Đông cần chúng ta, cần nhân lực của chúng ta… Chúng ta phải có một bộ phận đi sang Châu Mỹ Latin. Chúng ta phải có một bộ phận sang Mỹ. Hiện nay người VN ở Mỹ mới vào khoảng 2 triệu người. Chắc chắn chúng ta phải đưa dân số VN ở đây lên 10 triệu người. Tức là chúng ta phải đưa ít nhân 1/3 người VN ra nước ngoài vào cuối thế kỷ này, vì trong nước không đủ chứa.
…Trong vòng 50 năm tới, VN phải vươn lên đứng đầu Đông Nam Á, với tố chất của chúng ta. Chúng ta phải trí thức hoá đất nước, mà không trí thức hoá thì không sống nổi… Phải trí thức hoá, hiện đại hoá đất nước. Và phải nắm lấy [ASEAN], Việt Nam cùng với ASEAN là một… Đồng thời VN phải mở rộng tay ra với các nước xung quanh; bắt tay với Ấn Độ, bắt tay với Nhật Bản, kể cả bắt tay với Mỹ, bắt tay với các nước xung quanh mình thì mới kiềm chế được TQ. Chúng ta không gây chiến với TQ, mà chúng ta phải kiềm chế tham vọng của TQ. Tất nhiên, lãnh đạo hiện nay lại không nghĩ như thế, mà không nghĩ như thế là sai lầm lớn về chiến lược… 
Tất cả những chuyện này tôi đã nói với lãnh đạo, là nếu các anh thông minh thì các anh làm theo cái hướng như thế. Còn nếu các anh muốn giết tôi thì dễ thôi vì tôi tự giết tôi. Tôi không còn sống được bao lâu nữa. Các anh không giết tôi thì rồi tôi cũng chết thôi. Đây là tấm lòng của tôi đối với đất nước, và đây là vấn đề chiến lược. Nếu các anh không hiện thực hoá chiến lược này thì có tội…/.

19 comments:

  1. Chế độ ngu dân như hiện nay thì VN không lệ thuộc Tàu thì cũng lệ thuộc các nước khác mà thôi-thậm chí lệ thuộc cả chính các nước Asean thì mới đau. Chế độ ngu dân chỉ tạo ra người lao động làm thuê mà thôi, các chủ DNTN hiện nay thì cũng quá kém không có khả năng quản lý và kinh doanh nên phá sản đang chờ họ-chưa phá sản vì đang được ngân hàng ưu đãi(muốn được ngân hàng ưu đãi thì cũng phải có giá, khà khà chế độ này thì thằng nào cũng ăn, ăn cho tàn mạt đất nước tự sướng này).

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chế độ ngu dân + tham lam vô độ cùa đảng viên= năm nay sẽ có hàng loạt DNTN phá sản. Ngân hàng cũng ăn nên tài sản thế chấp chỉ là hư ảo, thuế cũng ăn, công an cũng ăn, cầu đường cũng ăn....Ăn cho tàn mạt đất nước, khi bán hết tài nguyên để coi đảng viên sẽ sống như thế nào.
      Khi thay đổi điều 4 HP, Xã hội sẽ loạn lý do các đảng viên làm ở cơ quan nhà nước toàn là lũ bất tài vô dụng, chỉ là loài ký sinh mà thôi, chính cái bọn này sẽ làm loạn vì chế độ mới sẽ sa thải họ. Mà không thay đổi thì cũng chính bọn này sẽ làm loạn vì khi không còn tài nguyên để bán, tiền hưu trí càng ngày càng phình ra, công an, thuế, ngân hàng mạnh thằng nào nấy ăn thì ngân sách sẽ hạn hẹp. Lạm phát cũng chính bọn này sẽ nổi loạn cho mà xem chứ chẳng cần người dân nào cả.

      Delete
    2. Ôi nhiều lần đặt chân lên Lai Châu, Hà Giang, Tây Nguyên, Thái Nguyên, Quảng Ninh và các tỉnh Miền Tây, mõ tôi thấy thật xót xa cho tình trạng phá hoại tài nguyên thiên nhiên chỉ để kiếm chút đô là từ việc xuất khẩu khoáng sản. Phải nói là họ tàn phá chứ k phải là khai thác. Họ tàn phá đất nước chỉ để lấy vài triệu đô, thấy sao xót xa và tiếc quá. Tiếc cho dân tộc, tiếc cho các thế hệ mai sau sẽ còn lại gì từ lớp cha ông chúng để lại.
      Nhìn những thùng, những hố, những hàm ếch, những di chứng để lại sau khi họ khai thác quặng trên Lai Châu, nhìn những dòng suối, con sông chết dưới chân cao nguyên đá Hà Giang, những nhà máy 'nhiệt điện' (do bọn tàu xây dựng) khó hiểu giữa vùng duyên hải Trà Vinh, v.v Mõ tôi thấy thật xót, thật tiếc nhưng biết làm sao đây?
      Nghe những lý luận giáo điều mơ hồ, thần kinh của những lãnh đạo chóp bu đảng cộng sản VN mà thấy buồn và thất vọng biết bao nhiêu.
      Các DN VN lẫn tầng lớp chóp bu chỉ nghĩ đến việc làm sao để 'kiếm' , tranh thủ vơ vét lúc đang còn cơ hội bất chấp lý lẽ, trách nhiệm với dân tộc, đất nước mà thấy buồn và thất vọng.
      Với thực trạng đất nước như thế, với suy nghĩ thiển cận của tầng lớp lđ chóp bu như vậy thì sớm hay muộn VN này cũng sẽ rơi vào tay bọn tàu thôi.
      Mõ Làng Chờ

      Delete
  2. Rõ ràng là
    "một bộ phận không nhỏ" không coi Mỹ là kẻ thù nhưng bị bọn Hán gian "khóa mõm" không làm sao được chỉ luẩn quẩn lo vơ vét, tham nhũng, đục nước béo cò, suy tính tìm cách chuồn đi đâu khi chế độ sụp đổ, chúng đang tính vơ vét được càng nhiều càng tốt để có thật nhiều tiền tạo dựng cho chúng và con cháu chúng sau hậu cộng sản

    ReplyDelete
  3. Cháu rất khâm phục tầm nhìn chiến lược của bác mà một người lãnh đạo cấp cao của nước ta cần phải có, cháu không hiểu được nhiều nhưng ngẫm thấy những điều bác nói đầy trách nhiệm với đất nước và nhân dân Việt Nam. Cháu cũng ước có thể làm được điều gì đó dù nhỏ thôi để góp phần bảo vệ Tôt quốc mình. Cảm ơn những con người như BÁC và ANH HÙNG. Cầu mong bác giữ được kỳ tích về sức khỏe.

    ReplyDelete
  4. Nếu quân đội trung thành với đảng, khi đảng bán nước thì nước mất, khi đảng chống lại nhân dân, quân đội sẽ tiêu diệt nhân dân để bảo vệ đảng, khi quân thù xâm lược là cộng sản (TQ), thì quân đội của đảng với quân đội xâm lược là bạn, vì 2 đảng là bạn vàng 4 tốt, quân đội trong nước đương nhiên tiêu diệt nhân dân chống xâm lược, nước mất bởi quân đội của đảng

    ReplyDelete
    Replies
    1. Muốn tồn tại và phát triển được trước 1 TQ tham lam, nham hiểm thì chúng ta cần tham khảo và nghiên cứu thực hiện chọn lọc những ý kiến như thế này. Tất cả vì 1 VN giầu mạnh- văn minh và trường tồn

      Delete
  5. Cụ thật xứng với tầm cỡ một bảo vật Quốc Gia ! Kính mong cụ tiếp tục duy trì sức khỏe và trí tuệ dài dài để dân nước được nhờ, tương tự như cụ NGuyễn Trọng Vình vậy. Về nội dung bài này, xin có vài ý kiến, mong được trao đổi.
    1. Để có thể thay đổi nhận thức, từ đó chuyển hướng hành động, trước hết các nhà lãnh đạo hiện nay cần đánh giá chính xác tình hình thực tiễn nước ta ,cũng như thế giới. Đó là bài học cơ bản của Đảng từ khi thành lập đến nay, bởi chỉ khi nắm đúng tình hình khách quan mới có quyết sách đúng; ngược lại ,khi chủ quan xa rời thực tiễn, áp đặt, dối trá lừa bipj lẫn nhau, cơ hội bảo thủ v.v. tất yếu dẫn đến mọi sai lầm thất bại.. Vậy hiện tình nước nhà ra sao !
    Chỉ xin tóm lược ngắn gọn :
    - Cơ sở chính trị tư tưởng trong XH VN giai đoạn này không còn đồng nhất như trước,rất phân tâm phân tán, thâm chí một bộ phận không nhỏ đã quay lưng lại với học thuyết CS, mục đích cuối cùng , vai trò của G/c công nhân, mô hình và con đường tiến lên XHCN, đánh giá lại ranh giới bạn thù,lợi ích dân tộc , giai cấp v.v. NHững lực lượng bảo thủ "kiên định lập trường" bị rơi vào trạng thaí lúng túng,lý luận cũ đã sai,LL mới chưa hình thành , nặng câu chữ, ít hơi thở cuộc sống , thường tự mâu thuẫn nên thiếu sức thuyết phục,vì vậy chủ yếu họ buộc phải bám vào những luận điểm cũ , mô hình cũ đã bị thực tế ở LX, Đông Âu bác bỏ. Họ không đủ trình độ và uy tín để duy trì sự thống nhất tư tưởng trong Đảng cũng như trong XH ngoài việc lợi dụng những tấm gương hy sinh và chiến công của thế hệ cha anh , đi đôi với việc liên kết nhóm lợi ích, vừa tăng cường mị dân vừa đẩy mạnh hù dọa và đàn áp. Sự lãnh đạo của Đảng bị biến dạng thành những thủ đoạn tranh giành quyền lực phe nhóm và đối phó với nhân dân cùng các trào lưu tiến bộ.
    - Mâu thuẫn chủ yếu trong XH ta hiện nay là mâu thuẫn không thể dung hòa giữa một bên là xu thế dân chủ yêu nước,cải cách mạnh mẽ cơ bản để tiến lên , tránh khỏi nguy cơ tụt hậu ngày càng xa và đe doa độc lập toàn vẹn lãnh thổ và một bên là những phần tử cơ hội, biến chất thành tư sản địa chủ mới , giàu có bằng tham nhũng , kém năng lực và trí tuệ đang cố duy trì quyền lực bằng mọi thur đoạn để tiếp tục vơ vét .
    - TQ đang mạnh lên rất nhanh, cả về KT, QS , KHCN cũng như ảnh hưởng Quốc tế v.v.,lại bị truyền thống văn hóa bành trướng, CN dân tộc Đại Hán lạc hậu lâu năm chi phối ..đang từng bước trở thành nguy cơ đe dọa hòa bình và ổn định khu vực và toàn cầu. Trong khi đó HK và các nước khác do lợi ích dân tộc nên chưa hình thành trên thực tế một liên minh đủ sức ngăn chặn nguy cơ trên
    - Trong bối cảnh đó, những lực lượng XH cấp tiến cả trong và ngoài nước chưa tập hợp được trong một mặt trận rỗng rãi với chính cương điều lệ , chương trình hoạt động mang tính đồng thuận cao , thậm chí còn trống đánh xuôi kèn thổi ngược, bất đồng trên những v/đ rất cốt lõi. Vì vậy đất nước ta đang đứng trước nhiều lối rẽ rất mù mờ , mông lung trong hoàn cảnh bị nhiều sức ép nguy hiểm ,lại không có đồng minh thân cận, tức không có chỗ dựa vững chắc nào về thế chiến lược. Chủ trượng của lãnh đạo nước ta " dựa vào TQ để chống Mỹ, bảo vệ CNXH " là một quyết sách sai lầm nguy hiểm.
    Chính lúc này hơn bao giờ hết, chúng ta cần những đề xuất ,tìm lối ra cho dân tộc, tương tự như ý kiến của Cụ ĐQB . Xin cứ hãy đi tìm để gặp được nhau vì tương lai đất Việt !

    ReplyDelete
  6. asian có chơi với VN cũng chỉ mục đích mong VN là tiền đồn ngăn chặn TQ tràn xuống phiá nam. Họ cũng không tử tế gì

    ReplyDelete
  7. Trung quốc đúng là một thằng hàng xóm nguy hiểm, Bác Bảo quả là người có tầm nhìn xa trông rộng

    ReplyDelete
  8. Tôi tán thành hầu hết các ý kiến của cụ Bảo, chỉ có một điều phản biện.
    [...có thể có “chủ nghĩa xã hội” nhưng nội hàm của nó không còn như cũ; cái CNXH đó ở Việt Nam [cần] có nội hàm như sau: (i) vì lợi ích của quảng đại nhân dân, (ii) sự đoàn kết với các lực lượng tiến bộ trên thế giới để kiềm chế các âm mưu, thủ đoạn của Trung Quốc...]
    Có lẽ do cụ bị ảnh hưởng quá nhiều vào tư duy CNXH nên lúc nào cũng vẫn có tư tưởng phải có cái gì đó làm 'phần hồn' cho đất nước.
    Với tôi rất đơn giản, hãy bỏ hết các lý thuyết tư tưởng lý luận vớ vẩn, chẳng phải đâu xa cứ học ngay Singapore đó, chả có tư bản với CNXH gì cả, lý luận với cả tư tưởng làm quái gì, mệt đầu mà viển vông mất thời gian.
    Trong ngoại giao phải có cái gì đó chung với người ta thì người ta mới chơi với, có ai thích chơi với một người mà tư tưởng, lý luận cứ khác người?
    Muốn chơi với Mỹ, Nhật, EU thì phải là nước theo 'chủ nghĩa hiện thực', muốn bắt tay với tàu thì lại phải là XHCN (trá hình), v.v. Vậy muốn tạo thân thiện với tất cả thì sao? có phải là lúc đó vứt bỏ tất cả các mớ lý thuyết vớ vẩn đi kia là hơn k? - như Singapore ấy.
    Đời người ngắn ngủi lắm, cứ viển vông với các lý thuyết mơ hồ làm chi cho mệt đầu mình và mệt đầu người.
    Mõ Làng Chờ

    ReplyDelete
  9. Nó có đểu cũng là vì lợi ích của nước nó. Mình k đểu ư? VN mình cũng quá đểu tất cả cũng đều vì lợi ích cả. Vấn đề là phải lựa chọn cuộc chơi, thế thôi.
    Nhưng nếu k dựa vào nó thì dựa vào ai? Tàu ư?
    Nếu bắt buộc phải chọn làm nô lệ cho Mỹ hay làm 'bạn 4 tốt' với Tàu tôi sẽ chọn Mỹ còn hơn là chơi với Tàu.
    Mõ Làng Chờ

    ReplyDelete
  10. noi,noi,noi mai ....thang nao noi khong duoc, lam thi deo thay thang nao dam! tong bi thu ,thu tuong v.v...chi la 1 dam lanh dao toi tan, hoi lo, tham nhung..thang con cac nao ma noi khong duoc ?

    ReplyDelete
  11. may tay dang vien ve vuon, dang vien gia sap chet noi di noi lai co bao nhieu do thoi ! sao khong dep me dang cong san viet namla xong!...xong chuyen...chu nghia cs nguoi dan tren the gioi vut vao xot rac lau roi...thuc tinh di may ong oi...dau oc sao ma u toi qua vay?

    ReplyDelete
  12. Cụ Đặng Quốc Bảo là một người tuyệt vời, tiếc cho VN chúng ta đang có những thằng Ngu, thằng Đần dẫn dắc dân tộc. Chẳng lẽ dân Việt cứ khổ mãi thế này ư ????

    ReplyDelete
  13. Thêm một thằng già sắp chết dạy đời mấy thằng lãnh đạo ngu...đéo mẹ, hồi còn trẻ sao không dám nói ! Hay cũng tham nhũng như các đồng chí ta, còn bây giờ già đéo ăn được mới nói....đúng là thằng xạo

    ReplyDelete
  14. cụ Bảo thực sâu sắc và uyên bác, tiếc rằng đàn chỉ gẩy tai trâu thôi.

    ReplyDelete
  15. mỹ đểu vn điếm ai hơn ai hã tom phan

    ReplyDelete