Wednesday, November 29, 2017

Ông Trọng đã bị phát giác nhúng chàm?

Lê Anh Hùng | VOA| 30.11.2017



Hội nghị Trung ương 5 khoá XII diễn ra vào trung tuần tháng 5 năm 2012 đã chứng kiến một sự kiện hy hữu: TBT Nguyễn Phú Trọng được Ban Chấp hành Trung ương quyết nghị thay thế Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong vai trò Trưởng ban Chỉ đạo Trung ương về Phòng chống Tham nhũng.
Lý do dẫn đến việc “đồng chí X” bị truất khỏi chiếc ghế đầy quyền lực này là chuyện chẳng đặng đừng: Không phải ai khác mà chính người đứng đầu bộ máy phòng chống tham nhũng lúc bấy giờ lại đang phải chịu nhiều tai tiếng nhất về tham nhũng, khi “bảo kê” cho người thân cùng đám đàn em mặc sức xâu xé nền kinh tế. Kết cục tất yếu là, dưới quyền Trưởng ban Nguyễn Tấn Dũng, Ban Chỉ đạo Trung ương về PCTN (vốn được thành lập theo Luật Phòng chống tham nhũng) gần như vô tác dụng.

Ngày 1/2/2013, TBT Nguyễn Phú Trọng ký Quyết định 162-QĐ/TW thành lập Ban Chỉ đạo Trung ương về PCTN. Quyết định này do Tổng Bí thư ký nên dĩ nhiên nó không căn cứ vào Luật Phòng chống tham nhũng mà chỉ căn cứ vào Điều lệ Đảng, Nghị quyết Hội nghị Trung ương 5 khoá XI, cùng Quy chế làm việc của Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị và Ban Bí thư. (Đây cũng là bằng chứng cho thấy thói quen ngồi xổm trên pháp luật của ban lãnh đạo CSVN.)
Ba ngày sau, phiên họp đầu tiên của Ban Chỉ đạo Trung ương về PCTN đã diễn ra dưới sự chủ trì của tân Trưởng ban Nguyễn Phú Trọng.
Phát biểu chỉ đạo phiên họp, vị tân Trưởng ban đã tuôn ra những lời lẽ mà “đồng chí X” – nhân vật từng khiến “cụ Tổng” phải mếu máo đọc diễn văn bế mạc Hội nghị Trung ương 6 hơn 3 tháng trước đó – hẳn là người “thấm thía” hơn cả: “Mỗi thành viên, mỗi cán bộ làm việc trong lĩnh vực này phải hết sức gương mẫu, liêm, dũng, chính, trực, tức là phải trong sạch, dũng cảm, ngay thẳng, công tâm, trung thực. Bản thân mỗi đồng chí và cả gia đình, vợ, con, phải giữ gìn sự trong sạch, rồi mới chống tham nhũng được, nếu không nói chẳng ai nghe. Tay đã nhúng chàm thì không thể làm gì khác được.”
Ngày 16/1/2015, tại Hội nghị triển khai nhiệm vụ công tác ngành kiểm sát năm 2015, ngài Trưởng ban PCTN lại được dịp huấn thị các đồng chí của mình: “Cán bộ làm công tác chống tham nhũng mà tay đã nhúng chàm thì không thể chống được tham nhũng.”
Nghĩa là, đối với ngài TBT, việc cán bộ chống tham nhũng mà lại “nhúng chàm” đơn giản là không thể chấp nhận được. Dĩ nhiên, dưới sự chỉ đạo của một vị Trưởng ban như thế, không ít người từng kỳ vọng là quốc nạn tham nhũng sẽ bị chặn đứng trước khi bị đẩy lùi.
Vậy nhưng, “niềm vui ngắn chẳng tày gang”. Mặc dù ban đầu guồng máy phòng chống tham nhũng cũng có rục rịch chuyển động, nhưng rồi mọi chuyện chẳng mấy chốc “đâu lại trở về đấy”.
Lời khẳng định “Tham nhũng ở Việt Nam 3 năm qua ổn định” của ngài Tổng Thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh tại buổi tọa đàm “Chung tay phòng chống tham nhũng vì sự phát triển” do Thanh tra Chính phủ và UNDP tổ chức ngày 9/12/2014 được xem như lời thú nhận công khai về “hiệu quả” của Ban Chỉ đạo Trung ương về PCTN dưới sự lãnh đạo trực tiếp của ngài Tổng Bí thư.
Sau khi Trịnh Xuân Thanh (thủ phạm gây ra vụ thất thoát 3.000 tỷ VNĐ tại Tổng Cty Xây lắp Dầu khí – PVC) đào thoát khỏi Việt Nam tháng 9/2016, vụ Trịnh Xuân Thanh thu hút được sự chú ý đặc biệt của dư luận. Tuy nhiên, bộ máy phòng chống tham nhũng dưới sự chỉ đạo của Trưởng ban Nguyễn Phú Trọng thì vẫn cứ tiếp tục ì ạch.
Và chỉ đến khi ngài TBT khoát tay hùng hồn “Lò nóng lên rồi thì củi tươi vào cũng phải cháy” tại cuộc họp Ban Chỉ đạo Trung ương về Phòng chống Tham nhũng ngày 31/7, lần đầu tiên thiên hạ mới thực sự cảm nhận được hơi nóng toả ra từ cái “lò” mà ngài đã hì hục “nhóm” từ… 5 năm trước.
Trước thềm Hội nghị Trung ương 6, hàng loạt vụ bắt bớ cùng những bản án nặng nề nhằm vào một loạt quan chức “hạng ruồi” trong vụ Ngân hàng Đại Dương khiến công chúng Việt Nam chắc mẩm là tại hội nghị “Đốt Lò” diễn ra vào thượng tuần tháng 10 thế nào họ cũng được chứng kiến vài khúc “củi bự” được tống vào “lò”. Khả năng này xem ra lại càng lớn sau khi Uỷ ban Kiểm tra Trung ương kỷ luật cảnh cáo Chủ tịch Đà Nẵng Huỳnh Đức Thơ và đề nghị Bộ Chính trị, BCH Trung ương thi hành kỷ luật Bí thư Nguyễn Xuân Anh, còn cựu Bí thư TP HCM Đinh La Thăng thì bị hàng loạt tờ báo chính thống “vạch mặt chỉ tên” là đã ký văn bản yêu cầu các đơn vị thành viên PVN cùng các nhà thầu dầu khí phải mở tài khoản tại OceanBank, thực hiện các giao dịch qua tài khoản tại OceanBank.
Trớ trêu thay, trước sự háo hức trông đợi của dân chúng, “khúc củi” duy nhất bị tống vào “lò” trong “hội nghị đốt lò” chỉ là một Nguyễn Xuân Anh làng nhàng, “ngựa non háu đá”, với mức độ sai phạm tuy nghiêm trọng nhưng còn thua xa vô số ông trùm khác. Những “khúc củi” bự như Đinh La Thăng, Nguyễn Văn Bình… vẫn tiếp tục “bình chân như vại”.
Không chỉ vậy, trong bài diễn văn bế mạc Hội nghị Trung ương 6 cũng như suốt thời gian từ đó đến nay, khẩu khí của ngài TBT bỗng dưng chùng hẳn xuống, hoàn toàn tương phản với khí thế trước đấy, khi tưởng chừng như ngài có thể ném vào “lò” bất kỳ “khúc củi” nào, bất kể “củi khô”, “củi vừa vừa” hay “củi tươi”.
Trong bối cảnh đó, người ta không khỏi “băn khoăn” trước việc một loạt tờ báo chính thống bất ngờ đưa tin về sự kiện Thanh tra Chính phủ tổ chức họp báo công bố việc Hà Nội để thất thu số tiền khổng lồ từ hàng loạt sai phạm trong các dự án nhà ở. Theo các bài báo, mặc dù mới chỉ thanh tra 38/204 dự án tại Hà Nội giai đoạn 2002-2014, Thanh tra Chính phủ đã phát hiện ra chính quyền thành phố Hà Nội đã để ngân sách thất thu tới… 6.000 tỷ VNĐ.
Thiết tưởng không cần phải nhắc lại là đương kim Trưởng ban Chỉ đạo Trung ương về PCTN Nguyễn Phú Trọng từng làm Bí thư Thành uỷ Hà Nội từ năm 2000 đến 2006, và lâu nay trong dư luận vẫn râm ran chuyện ông ta từng nhận 2 căn biệt thự trong khu đô thị Nam Thăng Long do tập đoàn Ciputra của Indonesia làm chủ đầu tư để giúp họ trốn thuế.
Thực hư vụ việc chưa biết thế nào, nhưng người Việt thì vẫn có câu “không có lửa làm sao có khói”. Trong khi đó, con số 6.000 tỷ VNĐ mà Hà Nội để thất thu lại bằng số thu ngân sách nhiều năm của một tỉnh nghèo. Vì thế, thiết nghĩ người đứng đầu bộ máy phòng chống tham nhũng quốc gia cần nhân dịp này chỉ đạo điều tra những sai phạm mà Thanh tra Chính phủ đã nêu, để không chỉ qua đó giúp thu hồi cho ngân sách số tiền khủng kia mà còn cho bàn dân thiên hạ thấy là bản thân mình không hề “nhúng chàm”.
Nhược bằng ngài Trưởng ban Chỉ đạo Trung ương về PCTN quyết không cho điều tra vụ việc đến nơi đến chốn hầu giải nỗi oan khuất bao năm nay cho mình thì xin được tặng ngài hai câu thơ trong Truyện Kiều, tập thơ mà hình như những lúc cao hứng ngài vẫn thường lẩy:
“Trót vì tay đã nhúng chàm
Dại rồi còn biết khôn làm sao đây?”

Lê Anh Hùng là một blogger/dịch giả/nhà báo độc lập ở Hà Nội và là người đấu tranh vì tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam từ nhiều năm nay.


Nguồn: VOA

Saturday, November 25, 2017

Đặc khu kinh tế và vấn đề an ninh quốc gia

Lê Anh Hùng | VOA| 25.11.2017


Thời gian gần đây, truyền thông Việt Nam bàn luận khá nhiều về ba đặc khu kinh tế đang được đề xuất thành lập ở ba miền đất nước là Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc.
Thực ra, việc thành lập đặc khu kinh tế đã được các cơ quan hữu trách Việt Nam nêu ra từ lâu. Đặc khu kinh tế Vũng Tàu - Côn Đảo ra đời năm 1979, và tồn tại đến năm 1991 thì bị giải thể.
Chủ trương xây dựng đặc khu kinh tế sau đó được đưa vào Hiến pháp năm 1992, và được nhắc lại một số lần trong các văn kiện quan trọng của hệ thống chính trị, trước khi trở thành một chủ đề được dư luận quan tâm vài năm qua.
Tuy nhiên, tâm thế chung hiện nay là người ta chỉ còn bàn cãi xoay quanh những nội dung quan trọng của cơ chế vận hành đặc khu kinh tế. Mọi chuyện xem ra chỉ còn chờ Quốc hội thông qua Luật Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt trước khi Chính phủ chính thức đề xuất rồi Quốc hội bấm nút thông qua nữa là xong. Ngay cả vị trí của các đặc khu coi như cũng đã an bài – đó là Vân Đồn (Quảng Ninh), Bắc Vân Phong (Khánh Hòa) và Phú Quốc (Kiên Giang).

Tại kỳ họp thứ 4 Quốc hội khoá XIV,  Dự án Luật Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt đã được đưa ra bàn thảo, và dự kiến sẽ trình Quốc hội thông qua tại kỳ họp thứ 5 vào tháng 5 năm 2018.
Các vấn đề mang tính chất chuyên môn về cấu trúc tổ chức đặc khu cùng các thể chế thiết yếu kèm theo đã được nhiều chuyên gia kinh tế và pháp luật nêu lên. Trong phạm vi bài viết này, chúng tôi chỉ bàn về khía cạnh an ninh quốc gia của 3 đặc khu sắp sửa ra đời.
Đặc khu kinh tế: tính mở và nguy cơ
Đặc điểm nổi bật của đặc khu kinh tế là tính chất thông thoáng về mặt luật lệ và chính sách. Mục đích của sự thông thoáng là nhằm thu hút đầu tư, tạo môi trường thuận lợi nhất cho các nhà đầu tư, song cũng chính vì thế mà các đặc khu lại trở thành đích nhắm và dễ để lọt những nhà đầu tư với toan tính mờ ám.
Do đó, vấn đề an ninh quốc gia cần phải được đặt ra một cách hết sức cẩn trọng trước khi quyết định thành lập một đặc khu kinh tế.
Vậy đối tượng mà chúng ta cần đề phòng là ai?
Việc Tổng thống Hoa Kỳ lần đầu tiên tiếp đón Tổng Bí thư Đảng CSVN tại Nhà Trắng tháng 7 năm 2015 là một sự kiện mang đầy tính biểu tượng. Nó thể hiện sự thừa nhận chính thức của cường quốc đứng đầu thế giới tự do đối với chính thể hiện nay tại Việt Nam, đồng thời là sự đảm bảo rằng Hoa Kỳ sẽ không tấn công quốc gia cựu thù cộng sản.
Trong bài “Cách mạng dân chủ ở Việt Nam: từ dưới lên hay từ trên xuống”, chúng tôi cũng đã chỉ ra một thực tế là mặc dù mong muốn và thúc đẩy Việt Nam trở thành một quốc gia tự do - dân chủ, song bản thân Hoa Kỳ cũng không muốn CSVN sụp đổ trước khi bị thay thế, vì những hệ luỵ khó lường của nó.
Trong khi đó, suốt nhiều năm qua, chúng tôi đã viết hàng loạt bài cảnh báo về việc người Trung Quốc núp bóng các dự án kinh tế để chiếm lĩnh những vị trí xung yếu về an ninh quốc phòng trên khắp Việt Nam. Đơn giản, Trung Quốc chưa bao giờ từ bỏ dã tâm thôn tính quốc gia láng giềng phương Nam của họ.
Nếu các đặc khu kinh tế sắp thành lập của Việt Nam nằm ở vị trí chiến lược thì dĩ nhiên Bắc Kinh càng không thể bỏ qua, đặc biệt là khi thời hạn cho thuê đất có thể lên tới 99 năm như đề xuất của lãnh đạo Quảng Ninh và Kiên Giang.
Dưới đây, chúng ta sẽ đánh giá từng đặc khu sắp được thành lập.
Đặc khu Kinh tế Vân Đồn
Vân Đồn nằm ở vị trí cửa ngõ tiền tiêu, án ngữ vùng biển Đông Bắc của Việt Nam, và là trạm dừng chân đầu tiên trên tuyến hàng hải xuất phát từ Trung Quốc theo bờ biển Việt Nam xuống phía nam. Ngay từ năm 980, các triều đại phong kiến Việt Nam đã bố trí quân đội đồn trú tại đây để trấn giữ vùng biển Đông Bắc của Tổ quốc. Chừng đó đủ nói lên tầm quan trọng của Vân Đồn trong chiến lược phòng thủ quốc gia.
Từ năm 2015, tập đoàn Sun Group đã khởi công xây dựng cảng hàng không quốc tế Vân Đồn, và dự kiến sẽ hoàn thành giai đoạn 1 vào đầu năm 2018. Đây là sân bay dân sự (theo tiêu chuẩn cấp 4E của ICAO) kết hợp với quân sự (sân bay cấp II). Vân Đồn vì thế lại càng trở nên lợi hại về mặt quân sự, bởi ai làm chủ sân bay này sẽ kiểm soát được cả vùng trời lẫn vùng biển Đông Bắc Việt Nam.
Đặc khu Kinh tế Bắc Vân Phong
Đây là đặc khu kinh tế nằm bao quanh vịnh Vân Phong, và là một vị trí xung yếu về an ninh quốc phòng, vì những lý do sau.
Vân Phong là điểm cực đông của Việt Nam, nghĩa là nơi rất gần với các căn cứ quân sự của Trung Quốc tại Trường Sa.
Với địa thế một bên là núi, một bên là biển và quốc lộ 1A là tuyến độc đạo nối liền giao thông Bắc - Nam, chỉ cần một lực lượng quân sự vừa phải là đủ sức chia cắt Việt Nam thành hai phần tại đây.
Từ Bắc Vân Phong chạy theo quốc lộ 26 chừng 130km là đã tới Tây Nguyên, nóc nhà Đông Dương.
Vịnh Vân Phong là vùng biển có độ sâu trung bình từ 20-27m, đủ sức đón mọi loại tàu. Đặc biệt, nhờ sự che chắn của các đảo và bán đảo, nên đây là một vịnh kín, có giá trị không thua kém mấy so với vịnh Cam Ranh.
Kiểm soát được vịnh Vân Phong, đối phương có thể uy hiếp được tàu bè ra vào vịnh Cam Ranh (“lá bài” quan trọng nhất của Việt Nam trong chiến lược bảo vệ Biển Đông và chỉ cách đấy khoảng 65km), đồng thời đe doạ các cơ sở quân sự tại Cam Ranh.
Đặc khu Kinh tế Phú Quốc
Tuy cách xa biên giới Việt - Trung hàng ngàn km, nhưng Phú Quốc lại là một trong những nơi đầu tiên đứng trước nguy cơ phải hứng đòn tấn công của Trung Quốc một khi chiến sự giữa hai nước nổ ra.
Hòn đảo rộng xấp xỉ diện tích Singapore này nằm cách bờ biển tỉnh Kiên Giang 46km, nhưng lại chỉ cách bờ biển Campuchia 26km, nơi mà từ năm 2016 Phnom Penh đã cho Trung Quốc thuê 90km (tức 20%) chiều dài bờ biển để xây dựng một cảng nước sâu chiến lược, với tổng mức đầu tư lên tới 3,8 tỷ USD, nhằm phục vụ cho mưu đồ bành trướng sức mạnh quân sự và kinh tế của Bắc Kinh.
Ngày 19/4/1975, hải quân Khmer Đỏ tấn công đảo Phú Quốc và đánh nhau với quân đội Sài Gòn cho đến ngày 30/4/1975. Ngày 4/5/1975, quân Khmer Đỏ lại đổ bộ lên Phú Quốc, nhưng đã bị QĐND Việt Nam đánh đuổi. Từ đó đến nay, các lực lượng dân tộc chủ nghĩa tại Campuchia vẫn nung nấu giấc mơ lấy lại Phú Quốc cũng như cả Nam Bộ, vùng đất mà họ cho là thuộc về Campuchia trong lịch sử.
Nếu kiểm soát được sân bay Phú Quốc, kết hợp với các sân bay trên đảo Hải Nam, đảo Phú Lâm (Hoàng Sa) và đảo Gạc Ma (Trường Sa), không quân Trung Quốc có thể khống chế gần như toàn bộ vùng trời và vùng biển Việt Nam.
Phnom Penh nay đã trở thành đồng minh thân cận nhất của Bắc Kinh trong khu vực. Vậy nên những “phần thưởng” mà nằm mơ họ cũng không thấy như Phú Quốc hay thậm chí là cả Nam Bộ sẽ càng khiến họ sẵn sàng sát cánh cùng Trung Quốc lao lên phía trước khi hữu sự.
Nhà chức trách Việt Nam đang kỳ vọng các đặc khu kinh tế sẽ là những cái tổ cho phượng hoàng đến đẻ trứng.
Tuy nhiên, với những gì nêu trên, e rằng cả ba đặc khu kinh tế nằm ở những vị trí đặc biệt xung yếu của Việt Nam chưa kịp thấy phượng hoàng thì đã đứng trước nguy cơ trở thành “đất lành” cho hàng đàn diều hâu đến từ phương Bắc.

Lê Anh Hùng là một blogger/dịch giả/nhà báo độc lập ở Hà Nội và là người đấu tranh vì tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam từ nhiều năm nay.

Nguồn: VOA

Monday, November 20, 2017

Nguyễn Phú Trọng muốn ‘dâng’ các tỉnh biên giới cho Trung Quốc?

Lê Anh Hùng | VOA| 21.11.2017



Việc các nhà lãnh đạo quốc gia trên thế giới thăm viếng nước này nước nọ là hoạt động bình thường trong bang giao quốc tế, mà mục đích chủ yếu là nhằm kết nối tình hữu nghị hoặc thắt chặt quan hệ giữa các quốc gia.
Việt, Trung xoành xoạch qua lại
Nhìn chung, giữa các quốc đã thiết lập quan hệ ngoại giao với nhau, lâu lâu người ta lại chứng kiến một chuyến thăm của lãnh đạo nước này tới nước kia hay ngược lại. Chẳng hạn, mặc dù Hoa Kỳ và Hàn Quốc là hai quốc gia đồng minh gần gũi, nhưng chuyến công du của Tổng thống Donald Trump tới Hàn Quốc ngày 7/11 vừa rồi là chuyến thăm cấp nhà nước đầu tiên của một Tổng thống Mỹ đến xứ sở kim chi trong suốt 25 năm qua. Còn chuyến công du Hoa Kỳ trung tuần tháng 3 năm 2016 của Thủ tướng Justin Trudeau thì cách chuyến thăm gần nhất của lãnh đạo Canada sang quốc gia láng giềng gần hai thập niên.
Tuy nhiên, thông lệ trên lại không đúng với mối quan hệ “vừa là đồng chí, vừa là anh em” giữa Việt Nam và Trung Quốc. Lãnh đạo hai quốc gia cộng sản này thường xuyên thăm viếng lẫn nhau, với tần suất có thể nói là “xoành xoạch”.

Điều này không phải là vì lãnh đạo Trung Quốc muốn cho người dân Việt Nam thấy họ thực sự yêu mến quốc gia láng giềng phương Nam, hay vì lãnh đạo Việt Nam cảm nhận được tình hữu nghị chân thành từ phía lãnh đạo cũng như nhân dân Trung Quốc và đáp lại tương xứng.
Động cơ quan trọng nhất ở đây thiếu cao cả nhưng lại thừa thiết thực: Bắc Kinh muốn thường xuyên giám sát để Hà Nội không đi ra ngoài quỹ đạo Đại Hán, còn Hà Nội thì vừa buộc phải “đáp lễ” vừa muốn bám vào Bắc Kinh để duy trì chế độ độc tài cộng sản tại Việt Nam.  
Và sau mỗi cuộc thăm viếng như vậy, thứ “bảo bối” giúp thắt chặt “tình hữu nghị cộng sản” giữa hai nước chính là bản tuyên bố chung Việt - Trung cùng các thoả thuận hợp tác kèm theo.
Chuyến thăm thứ 2 của Tập Chủ tịch
“Đến hẹn lại lên”, sau chuyến thăm Trung Quốc của TBT Nguyễn Phú Trọng trung tuần tháng 1 và của Chủ tịch nước Trần Đại Quang trung tuần tháng 5 năm 2017, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình lại thăm chính thức Việt Nam từ ngày 10-13/11/2017. Đây là lần thứ hai họ Tập đến Việt Nam trên cương vị Chủ tịch Trung Quốc, sau chuyến thăm lần đầu hai năm trước.
Và kết quả – hay chính xác hơn là mục đích – của chuyến thăm này là bản Tuyên bố chung Việt - Trung cùng 19 văn kiện hợp tác giữa hai bên.
Trong bản Tuyên bố chung dài đến 7 trang A4 ấy, từ “tăng cường” được lặp đi lặp lại tới 24 lần. Chừng đó đủ nói lên tinh thần xuyên suốt của cái văn kiện đóng vai trò “kim chỉ nam” cho mối quan hệ giữa hai quốc gia cộng sản: “Trói” chặt Hà Nội vào quỹ đạo Đại Hán!
Và đó là những nội dung mà bất kỳ người Việt nào quan tâm đến vận mệnh nước nhà cũng không khỏi âu lo: hết “tăng cường trao đổi chiến lược”, “tăng cường giao lưu kênh Đảng”, “tăng cường giao lưu hợp tác giữa các cơ quan trung ương hai Đảng và các tổ chức Đảng địa phương, đặc biệt là các tỉnh (khu) giáp biên”, lại đến “tăng cường hợp tác về quốc phòng, an ninh” hay “tăng cường hơn nữa việc kết nối giữa doanh nghiệp hai nước”, v.v. và v.v.
Hợp tác đào tạo cán bộ “đặc sắc Trung Quốc”?
“Công tác cán bộ là then chốt của mọi then chốt, nguyên nhân của mọi nguyên nhân.” Đó là điệp khúc mà người đứng đầu Đảng CSVN vẫn lặp đi lặp lại gần như mọi lúc mọi nơi.
Dĩ nhiên, trong các bản tuyên bố chung ký với lãnh đạo Trung Quốc, ngài TBT luôn đặc biệt chú trọng vấn đề cán bộ và hợp tác đào tạo cán bộ với phía “bạn”.
Trong bài “Ông Nguyễn Phú Trọng quyết tâm ‘Hán hoá’ đội ngũ lãnh đạo Việt Nam?” ngày 18/1/2017, tác giả đã chỉ ra rằng, dưới thời TBT Nguyễn Phú Trọng, việc hợp tác đào tạo cán bộ giữa Việt Nam và Trung Quốc đã từng bước “tự diễn biến, tự chuyển hoá” từ những chỉ đạo chung chung, với mức độ ràng buộc thấp, đến các văn kiện hợp tác cụ thể, mang tính ràng buộc cao.
Hai bản tuyên bố chung Việt - Trung ngày 15/10/2011 và ngày 9/4/2015 chỉ nêu nội dung hợp tác đào tạo cán bộ một cách chung chung. Đến bản Tuyên bố chung ngày 5/11/2015, nội dung này đã trở thành “Kế hoạch hợp tác đào tạo cán bộ giữa Đảng CSVN và Đảng CSTQ giai đoạn 2016-2020”. Và cuối cùng là “Thoả thuận hợp tác đào tạo cán bộ cấp cao” trong bản Tuyên bố chung Việt - Trung ngày 14/1/2017 nhân chuyến thăm Trung Quốc lần thứ 3 chỉ trong vòng 6 năm của TBT Nguyễn Phú Trọng.
Xin dẫn lại một đoạn từ bài viết trên về “quy trình đào tạo” mà các ông chủ Trung Nam Hải áp dụng cho cán bộ Việt Nam: “…Tuần đầu sang Trung Quốc, họ được đưa đi thăm thú các danh lam thắng cảnh trên đất nước Trung Quốc. Sau đó, người của Cục Tình báo Hoa Nam dưới những vỏ bọc khác nhau sẽ tham gia đào tạo họ. Ngày thì học tập, tối thì mỗi cán bộ Việt Nam ở một phòng VIP và có mỹ nữ phục vụ…”  
Việt Nam thì đơn giản là không thể nào “đào tạo” cán bộ cho “bạn” được. Vậy nên, tuy gọi là “hợp tác” nhưng trên thực tế, thông qua những thoả thuận như thế, nhà lãnh đạo cao nhất Việt Nam đã trao vô số đồng chí của mình cho Trung Quốc “đào tạo” theo kiểu “giao trứng cho ác” hay “đem con bỏ chợ”. Về mặt con người, hành động đẩy người khác vào chỗ (buộc phải) phạm tội, dù với bất kỳ lý do gì đi nữa thì cũng là độc ác, bất nhân.
Và “chiến công” mới nhất của ngài TBT
Trong bản Tuyên bố chung do mà TBT Nguyễn Phú Trọng ký với Tập Cận Bình ngày 13/11 vừa qua, từ “cán bộ” xuất hiện 4 lần. Ba lần đầu là trong những chỉ đạo chung chung (“làm sâu sắc […] hợp tác đào tạo cán bộ kênh Đảng”; “thực hiện tốt kế hoạch đào tạo cán bộ” giữa hai Bộ Ngoại giao và “tăng cường hợp tác đào tạo cán bộ” giữa hai Bộ Quốc phòng), thiếu sự ràng buộc cụ thể, nên người ta khó hình dung ra mức độ tai hại của chúng.
Vậy nhưng, khi từ “cán bộ” xuất hiện trong một văn kiện mang tính ràng buộc cao là “Thỏa thuận về hợp tác đào tạo cán bộ giữa Tỉnh ủy Quảng Ninh, Lạng Sơn, Cao Bằng, Hà Giang và Khu ủy khu tự trị Dân tộc Choang Quảng Tây” thì có lẽ bất kỳ người Việt nào chỉ với đôi chút hiểu biết về cái gọi là “hợp tác đào tạo cán bộ Việt - Trung” thôi là đã phải giật mình thon thót.  
Không giật mình sao được khi vấn đề “then chốt của mọi then chốt, nguyên nhân của mọi nguyên nhân” của một loạt tỉnh biên giới được ngài Tổng Bí thư điềm nhiên trao vào tay những kẻ vẫn đang luôn lăm le nuốt chửng Việt Nam.
Không giật mình sao được khi, với tư cách đứng đầu “kênh đảng”, ông ta có thể trực tiếp chỉ đạo từng tỉnh uỷ nói trên để triển khai thực hiện thoả thuận hợp tác. (Trong các thoả thuận về hợp tác kinh tế, nếu không bị Bắc Kinh thao túng, người đứng đầu chính phủ Việt Nam vẫn có thể trì hoãn, thực hiện chiếu lệ, hoặc thậm chí là viện lý do hợp lý để không triển khai thực hiện thoả thuận đã ký với Trung Quốc.)  
Trong số 7 tỉnh biên giới phía bắc, 5 tỉnh có vị trí chiến lược quan trọng nhất là Quảng Ninh, Lạng Sơn, Cao Bằng, Hà Giang và Lào Cai. Vậy nên hẳn sẽ có người “thắc mắc”: Vì sao Lào Cai không nằm trong danh sách “hợp tác đào tạo cán bộ” nói trên? Xin thưa, trong bài “Lào Cai: ‘Tử huyệt’ của phòng tuyến biên giới phía bắc?” ngày 18/3/2014, chúng tôi đã cung cấp đầy đủ dữ liệu để độc giả thấy Lào Cai gần như đã trở thành một tỉnh Trung Quốc trên đất Việt Nam.
Hết “hợp tác đào tạo cán bộ cấp cao” với Trung Quốc lại đến bắt tay với họ để “đào tạo cán bộ” cho một loạt tỉnh biên giới – chỉ riêng chừng đó thôi có lẽ cũng đã khiến ngài GS.TS chuyên ngành “xây dựng đảng” khó tìm ra “đối thủ xứng tầm” về những “chiến công” mà ngài lập được cho kẻ thù truyền kiếp của dân tộc.

Lê Anh Hùng là một blogger/dịch giả/nhà báo độc lập ở Hà Nội và là người đấu tranh vì tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam từ nhiều năm nay.

Nguồn: VOA

Saturday, November 18, 2017

Jack Ma, hãy tránh xa Việt Nam!

Lê Anh Hùng | VOA| 18.11.2017


Bên lề Tuần lễ Cấp cao APEC 2017 diễn ra tại Đà Nẵng vừa qua, sự kiện tỷ phú Jack Ma, người sáng lập và là Chủ tịch tập đoàn Alibaba của Trung Quốc, sang Việt Nam từ ngày 4 – 8/11 đã thu hút sự chú ý rất lớn của dư luận.
Với giá trị tài sản lên đến 47,6 tỷ USDtại thời điểm tháng 11/2017, Jack Ma hiện là người giàu nhất Trung Quốc và giàu thứ 11 trên thế giới. Ông ta đã trở thành một biểu tượng toàn cầu về tài năng kinh doanh và tinh thần khởi nghiệp trong kinh doanh, và thậm chí còn đứng thứ hai trong danh sách“50 nhà lãnh đạo ảnh hưởng nhất thế giới” năm 2017 do tạp chí Fortune bình chọn.  
Với một hành trang choáng ngợp như thế nên chẳng có gì khó hiểu khi công chúng Việt Nam dành cho vị khách đến từ phương Bắc này một sự chú ý đặc biệt.

Bệ phóng của hàng giả
Khởi sự Alibaba.com với 60.000$ cùng 17 nhà đồng sáng lập khác, Jack Ma đã đưa Alibama phát triển với tốc độ khó tin, trở thành một công ty mẹ với 9 công ty con chính là Alibaba.com, Taobao Marketplace, Tmall, eTao, Alibaba Cloud Computing, Juhuasuan, 1688.com, AliExpress.com và Alipay.
Tuy nhiên, bên cạnh tài năng kinh doanh xuất chúng, con đường Jack Ma đưa Alibaba Group trở thành một đế chế kinh doanh hùng mạnh vẫn băng qua những khoảng tối gây nhiều tranh cãi.
Sự phát triển thần tốc của Alibaba luôn gắn với vô số tai tiếng về kinh doanh hàng giả. Tháng 1/2015, Cục Quản lý Nhà nước về  Công nghiệp và Thương mại của Trung Quốc đã công bố một nghiên cứu khảo sát, trong đó cho biết chỉ 37% hàng hoá mà họ kiểm tra trên Taobao là hàng chính hãng, 63% còn lại là hàng giả.
Về phần mình, Jack Ma thanh minh rằng vấn đề hàng giả là do luật pháp yếu kém của Trung Quốc. Tuy nhiên, điều đó thật khó thuyết phục được ai. Và tháng 5 vừa qua, Alibaba đã bị đình chỉ tư cách thành viên trong IACC (International AntiCounterfeiting Coalition), một tổ chức quốc tế phi lợi nhuận chuyên chống hàng giả và vi phạm bản quyền.
Trong một báo cáo được công bố ngày 22/6 vừa qua, Tổ chức Cảnh sát Châu Âu (EuroPol) cho biết: Năm 2015, Trung Hoa đại lục và Hong Kong là nơi xuất xứ của 86% hàng giả trên thế giới. Và mỗi năm Trung Quốc kiếm đến 400 tỷ USD từ hàng giả.
Chính phủ Trung Quốc xưa nay vẫn nhắm mắt làm ngơ trước vấn nạn hàng giả ở đất nước này. Và chính sách dung dưỡng hàng giả của Bắc Kinh chắc chắn là một bệ phóng quan trọng cho sự thăng tiến ngoạn mục của Alibaba.
Không quay lưng lại với những gì đã giúp mình thành công, ông chủ Alibaba tỏ ra hồn nhiên: “Hàng giả Trung Quốc còn tốt hơn hàng thật!”
Chưa hết, Jack Ma còn là một “chuyên gia” trốn thuế, khi thành lập công ty APN tại “thiên đường thuế” Cayman Islands rồi thông quaAPN để nắm giữ cổ phần trong Alibaba Group và các công ty con.
Tham vọng của Jack Ma tại Việt Nam
Chuyến thăm Việt Nam công khai và ồn ào của Jack Ma vừa qua có thể khiến một số người nghĩ đây là lần đầu Jack Ma đưa Alibaba đến Việt Nam tìm cơ hội kinh doanh.
Thực ra, Jack Ma đã sang Việt Nam lần đầu cách đây 11 năm. Alibaba cũng đã có một vài đại lý hợp tác kinh doanh ở Việt Nam, nhưng chỉ ở quy mô nhỏ.
Với việc kinh tế Trung Quốc bắt đầu giảm tốc vài năm qua, nhu cầu tìm kiếm tăng trưởng bên ngoài thị trường nội địa của Alibaba ngày càng trở nên cấp thiết. Trong bối cảnh đó, tháng Tư năm ngoái, Alibaba đã chi 1 tỷ USD để sở hữu 51% cổ phần Lazada, sàn thương mại điện tử lớn nhất Đông Nam Á hiện nay và đang hoạt động tại 6 thị trường chủ chốt là Singapore, Malaysia, Thái Lan, Philippines, Indonesia và Việt Nam. Tháng 6/2017, Alibaba lại rót thêm 1 tỷ USD vào Lazada để nâng tỷ lệ sở hữu lên 83%.
Hiện tại, Lazada đã chiếm đến 1/3 thị phần thương mại điện tử của Việt Nam. Tại lễ kỷ niệm 5 năm Lazada Việt Nam hồi tháng Ba vừa qua, đại diện Lazada đã tiết lộ tham vọng của mình: duy trì đà tăng trưởng 2 con số mỗi năm, thu hút 80% người mua sắm trực tuyến sử dụng dịch vụ của mình vào năm 2020, và đạt 100 triệu dollar doanh thu trong ngày Cách mạng mua sắm trực tuyến 11/11/2020.
Rõ ràng, mục tiêu của Lazada là thống lĩnh thị trường thương mại điện tử Việt Nam. Ngày 12/11, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch Tập Cận Bình đã chứng kiến Bộ Công thương Việt Nam và Bộ Thương mại Trung Quốc ký kết bản ghi nhớ về việc thành lập nhóm công tác, hợp tác thương mại điện tử. Con đường đưa Alibaba tiến vào một thị trường mà Jack Ma ví như “mỏ vàng” qua đó trở nên thênh thang hơn bao giờ hết.
Một mũi tên trúng nhiều đích
Trong chuyến thăm Việt Nam vừa rồi, Jack Ma đã ký kết hợp đồng hợp tác giữa Alipay  với NAPAS. NAPAS là đơn vị trung gian thanh toán duy nhất được Ngân hàng Nhà nước cấp phép cung ứng dịch vụ chuyển mạch tài chính và dịch vụ bù trừ điện tử tại Việt Nam, với các cổ đông chính là Ngân hàng Nhà nước và 15 ngân hàng thương mại lớn tại Việt Nam.
Còn Alipay là gì?
Alipay là tiện ích thanh toán điện tử do Alibaba sở hữu và phát triển. Nhiệm vụ chính của Alipay là bảo lãnh thanh toán trong các giao dịch trực tuyến. Khi một đơn hàng giao dịch trực tuyến được khởi tạo, Alipay sẽ đóng vai trò là bên trung gian thứ ba đảm bảo cho đôi bên thực hiện giao dịch. Alipay nhận tiền từ bên mua hàng, đóng băng khoản tiền thanh toán rồi thông báo tới bên bán hàng và đề nghị bên bán hàng xuất hàng tới địa chỉ bên mua hàng như cam kết. Sau khi nhận được hàng và hoàn tất việc kiểm hàng, bên mua sẽ gửi xác nhận tới Alipay để gỡ băng khoản thanh toán; bên bán lúc này sẽ nhận được tiền và giao dịch hoàn tất.
Năm 2003, khi sàn thương mại điện tử Taobao ra đời, trở ngại lớn nhất đối với sự phát triển của nó là thiếu một cơ chế tạo niềm tin giữa bên mua và bên bán. Hai bên đều lạ lẫm với nhau nên thiếu tin tưởng lẫn nhau. Người mua không muốn trả tiền trước, còn người bán thì không muốn chuyển hàng trước. Sự ra đời của Ailpay đã giúp giải quyết vấn đề này, mở đường cho sự phát triển bùng nổ của Taobao cũng như các sàn thương mại điện tử khác của Alibaba Group.
Tại Trung Quốc, Alipay hiện có khoảng 450 triệu người dùng, chiếm tới 61,5% số giao dịch trên thị trường thanh toán di động, và đang hướng tới mục tiêu 2 tỷ người dùng trên toàn thế giới vào năm 2025.
Hiện nay, với một ví điện tử Alipay trong tay, người ta có thể dễ dàng thanh toán đơn hàng không chỉ trên những website thương mại của Alibaba mà cả nhiều sàn thương mại điện tử khác của Trung Quốc.
Chưa hết, Alipay còn đang từng bước lấn sân và gạt ngân hàng truyền thống tại Trung Quốc ra rìa, khi khách hàng ngày càng chuyển từ hình thức thanh toán thẻ (vốn là thế mạnh của ngân hàng) sang thanh toán điện tử và thanh toán di động (vốn là điểm yếu của họ), giúp Alipay không chỉ dành được một miếng bánh béo bở, mà quan trọng hơn là độc quyền kho dữ liệu thông tin khách hàng.
Như vậy, thông qua hợp đồng hợp tác giữa Alipay với NAPAS, Jack Ma đã bắn một mũi tên trúng nhiều đích. Thứ nhất, ông ta được tiếng là giúp Việt Nam phát triển thanh toán điện tử và thương mại điện tử như tuyên bố hùng hồn của mình. Mặc dù là mục tiêu đầu tiên nhưng đây lại không phải là mục đích quan trọng nhất, mà chỉ giúp che đậy những mục tiêu thực sự khác của ông chủ Alibaba. Thứ hai, tạo bệ phóng cho sự phát triển của sàn TMĐT thuộc sở hữu Alibaba tại Việt Nam. Thứ ba, mở đường cho sự đổ bộ ồ ạt của hàng hoá “made in China” (chủ yếu là hàng hoá giá rẻ và hàng nhái, hàng giả) thông qua Lazada cũng như các sàn thương mại điện tử khác của Trung Quốc. Nếu viễn cảnh này trở thành hiện thực, hàng hoá Việt Nam cùng nền sản xuất trong nước không bị bức tử ngay trên sân nhà mới là lạ. Thứ tư, giúp Alipay “thò chân” vào trước khi tiến tới lấn sân thị trường ngân hàng Việt Nam.
Và kinh tế quyết định chính trị
Thủ tướng Hun Sen từng nói đại ý là ông ta không lo ngại Trung Quốc bởi Campuchia không tiếp giáp nước này. Trở thành đồng minh thân cận nhất của Bắc Kinh trong khối ASEAN, Hun Sen gần như nhắm mắt cho các nhà đầu tư Trung Quốc mặc sức “làm mưa làm gió” khắp đất nước. Và đến giờ thì có lẽ chỉ còn mỗi Hun Sen là vẫn chưa nhận ra một thực tế là hiểm hoạ “Hán hoá” đã nhãn tiền trên xứ sở chùa tháp.
Hạ tầng kinh tế quyết định thượng tầng chính trị. Đó là quy luật mà dường như các ông chủ Trung Nam Hải mới “ngộ ra” thời gian gần đây trong sách lược với Việt Nam. 
Một nền kinh tế phát triển cao trong hàng chục năm như Trung Quốc dĩ nhiên là có nhiều bài học thành công như Jack Ma. Tuy nhiên, xuất phát từ lịch sử đau thương hàng nghìn năm của dân tộc, cũng những vấn nạn “made in China” đang diễn ra trên khắp đất nước, điều đó không có nghĩa là chính phủ Việt Nam cần mở rộng cửa chào mời họ.
Trong cuộc trả lời phỏng vấn tờ South China Morning Post trung tuần tháng 7/2013, Jack Ma đã mô tả vụ thảm sát hàng nghìn người biểu tình tại quảng trường Thiên An Môn năm 1989 của nhà cầm quyền cộng sản Trung Quốc là “quyết định đúng đắn nhất”. Nhận định đó xem ra đã phản ánh đầy đủ cả quan điểm chính trị lẫn chuẩn mực đạo đức của Mã Vân.
“Người Trung Quốc làm gì cũng có tính toán.” Chính phủ Trung Quốc đã hậu thuẫn hết mình cho các tập đoàn công nghệ tư nhân như Huawei hay ZTE rồi biến chúng thành những tập đoàn gián điệp nhằm mục đích thu thập tin tức trên khắp thế giới (Việt Nam đã trở thành “sân nhà” của hai tập đoàn này từ lâu). Nghĩa là, việc Alibaba của Jack Ma nối gót Huawei và ZTE trở thành một công cụ chính trị và kinh tế của Bắc Kinh là một khả năng hoàn toàn thực tế.
Bất luận thế nào, giống như “mối tình hữu nghị” giữa hai quốc gia láng giềng Toracanxi và Hopantomola, lãnh đạo Việt Nam bên ngoài có thể vẫn phải dành “những lời có cánh” cho Jack Ma nói riêng và các ông chủ Trung Quốc tiềm ẩn những hiểm hoạ khó lường nói chung, nhưng bên trong thì cần phải hành động theo mệnh lệnh của hàng chục triệu đồng bào: Jack Ma, hãy tránh xa Việt Nam!

  • Lê Anh Hùng
  • Lê Anh Hùng là một blogger/dịch giả/nhà báo độc lập ở Hà Nội và là người đấu tranh vì tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam từ nhiều năm nay.



Nguồn: VOA

Tuesday, November 14, 2017

Hiểm hoạ Trung Quốc và vai trò của Thủ tướng Việt Nam

Lê Anh Hùng | VOA| 15.11.2017




Không ai chọn được láng giềng, nhưng ai cũng có quyền chọn cách chơi với láng giềng của mình.
“Quan hệ hữu nghị” Toracanxi - Hopantomola
Những ai hâm mộ Aziz Nesin, nhà văn trào phúng nổi tiếng thế giới người Thổ Nhĩ Kỳ, hẳn đều biết đến câu chuyện “Quan hệ hữu nghị” của ông. Nội dung câu chuyện là về mối quan hệ giữa Toracanxi và Hopantomola, hai quốc gia láng giềng có mối thâm thù với nhau và luôn trong tình trạng sẵn sàng chiến tranh.
Căm ghét và thù địch là cảm xúc chi phối những gì mà thủ tướng Toracanxi và quốc vương Hopantomola cùng nội các của họ dành cho nhau. Thủ tướng Phoxica thì chỉ ước ao làm sao tóm được “thằng súc sinh khốn nạn” Madragan IV để “moi gan hắn ra”, còn vua Madragan IV thì thề sẽ lột da kẻ thù ngay lập tức nếu cái “thằng Phoxica khốn kiếp” ấy rơi vào tay ông.

Tuy nhiên, đó là thái độ mà cả hai bên đều che dấu kỹ bên trong, và chỉ thoải mái bộc lộ giữa bốn bức tường của phòng họp nội các tại thủ đô mỗi nước. Còn bên ngoài, bộ ngoại giao hai nước vẫn dùng những mỹ từ cao đẹp nhất trên thế gian khi mô tả mối quan hệ của họ.
Hai bên đều tận dụng mọi cơ hội, từ dịp sinh nhật đứa cháu nội quốc vương Hopantomola cho đến sự kiện con trai út thủ tướng Toracanxi mọc răng, để trao cho nhau những thông điệp ngoại giao thắm tình hữu nghị nhất có thể.
Tuy nhiên, cứ sau mỗi bức điện, guồng máy chiến tranh của mỗi bên lại được nhấn thêm một bước.
Và cơn mưa những lời chúc tụng qua lại đó chỉ chấm dứt vào đúng “điểm nút” của câu chuyện: lệnh tấn công kẻ thù của quốc vương Hopantomola chưa kịp triển khai thì thủ tướng Phoxica đã chơi bài “tiên thủ hạ vi cường”, cho quân đội Toracanxi khai hoả trước!
“Mối tình hữu nghị” Việt - Trung
Bề ngoài thì mối quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc cũng không khác “quan hệ hữu nghị” giữa hai quốc gia Toracanxi và Hopantomola là mấy.
Trong khi hàng ngàn năm qua, Trung Quốc chưa bao giờ từ bỏ dã tâm thôn tính dải đất phương Nam hình chữ S thì hầu hết người Việt cũng coi quốc gia láng giềng phương Bắc “vừa to xác, vừa xấu bụng” là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc. (Không chỉ những lãnh tụ như Mao Trạch Đông hay Tập Cận Bình mới mang cuồng vọng bá chủ thiên hạ, mà ngay cả đám du khách Tàu lếch thếch đến Việt Nam cũng đã coi dải đất phương Nam này như là phần lãnh thổ mở rộng của họ.)
Tuy nhiên, trên phương diện ngoại giao thì mọi chuyện lại khác.
“Sắc thái chủ đạo” trong những “thông điệp ngoại giao” mà Toracanxi và Hopantomola gửi cho nhau cũng được thể hiện trong các bản tuyên bố chung giữa Việt Nam và Trung Quốc mỗi khi lãnh đạo cấp cao bên này sang thăm bên kia. Quan trọng hơn, bên cạnh việc vạch ra phương hướng cho mối quan hệ giữa hai nước, các bản tuyên bố chung Việt - Trung còn nêu lên những nội dung hợp tác cụ thể, nhằm hiện thực hoá phương hướng quan hệ đó.
Cả Toracanxi lẫn Hopantomola đều coi các thông điệp ngoại giao của đối phương là vô giá trị, bởi không những hai bên đều “đi guốc trong bụng” nhau, mà điều cốt yếu là nội các mỗi bên đều luôn đồng lòng coi phía bên kia là kẻ thù của dân tộc mình.
Tương tự, Bắc Kinh chưa bao giờ coi trọng những gì họ đã ký kết với Hà Nội, bởi cho dù trong nội bộ họ có thể đấu đá tranh giành quyền lực một cách quyết liệt, thậm chí một mất một còn, song một khi vấn đề Việt Nam được nêu ra thì giữa họ hầu như không có sự khác biệt nào. Lý do thật đơn giản: họ cùng chia sẻ dòng máu “họ Bành” vốn đã chảy trong huyết quản Hán tộc từ ngàn xưa đến nay. 
Tuy nhiên, về phần mình, Hà Nội lại không được như vậy. Trong khi hầu hết người Việt đều nhìn về phương Bắc với ánh mắt đầy ngờ vực, cảnh giác thì trong ban lãnh đạo CSVN lại luôn có những kẻ hoặc đã bị Trung Nam Hải kiểm soát, thao túng, hoặc đã bị đồng Yuan làm cho mờ mắt. Vì thế, Hà Nội luôn bị chia rẽ trong chính sách đối phó với Trung Quốc, kẻ luôn chực chờ cơ hội để nuốt chửng không chỉ toàn bộ Biển Đông mà cả Việt Nam.
Trong bối cảnh đó, các bản tuyên bố chung Việt - Trung không những hoàn toàn không phải là mớ giấy lộn, mà ngược lại, còn tiềm ẩn những hiểm hoạ khôn lường với vận mệnh dân tộc. Nó vốn dĩ đã nguy hiểm nếu người ký kết bị Bắc Kinh dắt mũi thì lại càng nguy hiểm nếu người thực hiện bị đối phương khống chế, thao túng.
Và tình thế Việt Nam hiện nay
Kể từ khi Nguyễn Văn Linh đưa Việt Nam vào quỹ đạo Đại Hán với câu phát ngôn bất hủ “Dù bành trướng thế nào Trung Quốc cũng là một nước xã hội chủ nghĩa”, các đời Tổng Bí thư của Đảng CSVN đều hoặc tự nguyện làm tay sai cho Bắc Kinh (Nguyễn Văn Linh và Đỗ Mười) hoặc bị Trung Nam Hải khống chế, thao túng rồi biến thành tay sai theo cách này hay cách khác (Lê Khả Phiêu, Nông Đức MạnhNguyễn Phú Trọng).
Trong hệ thống chính trị Việt Nam, mặc dù Tổng Bí thư là nhà lãnh đạo tối cao, nhưng quyền hành pháp lại gần như nằm trọn trong tay Thủ tướng Chính phủ. Nghĩa là, tuy trong mối quan hệ với Trung Quốc, Tổng Bí thư là người có tiếng nói quyết định về đường lối, phương hướng, song việc triển khai đường lối, phương hướng đó, cũng như việc hiện thực hoá những thoả thuận hợp tác cụ thể trong các bản tuyên bố chung giữa lãnh đạo hai nước, lại chịu ảnh hưởng rất lớn, thậm chí trong nhiều trường hợp là quyết định, bởi lập trường của người đứng đầu bộ máy hành pháp.
Nếu các bản tuyên bố chung Việt - Trung xưa nay luôn được Hà Nội thực hiện đúng thì có thể nói Việt Nam đã trở thành “một bộ phận không thể chối cãi của Trung Quốc” từ lâu. Tuy nhiên trên thực tế, điều đó đã không xẩy ra, mà lý do chủ yếu là: ngoài một số người trong ban lãnh đạo Việt Nam (Bộ Chính trị) không bị Bắc Kinh dắt mũi, trong các đời thủ tướng kể từ sau Hội nghị Thành Đô đến nay (Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Xuân Phúc – ít nhất là tới thời điểm này) thì chỉ duy nhất Nguyễn Tấn Dũng là bị Trung Nam Hải khống chế, thao túng. (Giai đoạn Nguyễn Tấn Dũng làm Thủ tướng cũng là giai đoạn mà Việt Nam bị “Hán hoá” nặng nề nhất, đặc biệt là trên phương diện kinh tế.)
Điều này giải thích tại sao mặc dù trong bản Tuyên bố chung Việt - Trung ngày 3/12/2001 nhân chuyến thăm Trung Quốc của Nông Đức Mạnh đã nêu rõ là hai bên “nhất trí sẽ tích cực thúc đẩy các doanh nghiệp hợp tác lâu dài trên dự án bauxite nhôm Đắc Nông”, nhưng cũng phải đến khi “đồng chí X” lên thay Phan Văn Khải thì người đứng đầu chính phủ Việt Nam mới quả quyết rằng việc khai thác bauxite tại Tây Nguyên là “chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước”, trong khi Nông Đức Mạnh vẫn là Tổng Bí thư.
Sau khi Chủ tịch nước Trần Đại Quang (thủ lĩnh nhóm chống Tàu trong bộ máy kể từ giữa năm 2013 đến nay) bị thất thế vì dính líu đến vụ Trịnh Xuân Thanh đào thoát khỏi Việt Nam, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã rộng đường hơn trong cuộc chạy đua đến ngôi vị số 1, song đồng thời ông cũng chông chênh hơn trong cuộc chiến chống lại “nhóm lợi ích Tàu” trong bộ máy do cặp bài trùng Hoàng Trung Hải - Nguyễn Phú Trọng cầm đầu, với sự hậu thuẫn hết mình của Bắc Kinh.
Hy vọng là người đứng đầu chính phủ Việt Nam hiện nay sẽ không “sập bẫy” vì tham vọng quyền lực của mình, để rồi chưa kịp hiện thực hoá giấc mơ Tổng Bí thư thì đã trở thành con rối trong tay các ông chủ Trung Nam Hải, những kẻ vốn là “bậc thầy” thiên hạ về mưu ma chước quỷ. Nếu điều đó xẩy ra, đất nước sẽ lại đứng trước những hiểm hoạ khôn lường.

Lê Anh Hùng là một blogger/dịch giả/nhà báo độc lập ở Hà Nội và là người đấu tranh vì tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam từ nhiều năm nay. 


Nguồn: VOA

Monday, November 13, 2017

THƯ TỐ CÁO LÃNH ĐẠO ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC LẦN THỨ 81

Kính thưa quý vị,   
Đây là lần thứ tám mươi mốt (81) tôi gửi đơn thư đến đầy đủ các cơ quan chức năng của Việt Nam để tố cáo một số vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước.
Kể từ năm 2008 đến nay, tôi đã vạch trần âm mưu cướp nước của Trung Quốc thông qua bàn tay của ông cựu Phó Thủ tướng gốc Tàu Hoàng Trung Hải, nay là Bí thư Thành uỷ Hà Nội, cùng một số lãnh đạo chóp bu đã bị ông ta khống chế và thao túng.
Ông Hoàng Trung Hải là người đã ký hai văn bản quan trọng nhất, mang tính quyết định đưa đến sự ra đời của dự án Formosa Hà Tĩnh: công văn số 323/TTg-QHQT ngày 4/3/2008 "đồng ý chủ trương cho Tập đoàn công nghiệp nặng Formosa - Đài Loan lập Dự án đầu tư nhà máy liên hợp luyện thép và cảng nước sâu Sơn Dương tại Khu kinh tế Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh", và công văn số 869/TTg-QHQT ngày 6/6/2008 “đồng ý việc Tập đoàn công nghiệp nặng Formosa thực hiện dự án đầu tư xây dựng khu liên hợp gang thép và cảng Sơn Dương tại Khu kinh tế Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh”.

Và Formosa Hà Tĩnh mới chỉ là phần nổi của tảng băng thảm hoạ mà “con ngựa thành Troy” Hoàng Trung Hải đã gây ra cho Việt Nam suốt bao năm qua:
90% dự án hạ tầng trọng điểm quốc gia cùng hàng trăm ngàn ha rừng đầu nguồn biên giới rơi vào tay (doanh nghiệp) Trung Quốc; đại hiểm hoạ quân sự - kinh tế - môi trường Formosa Hà Tĩnh; hàng loạt vị trí xung yếu về an ninh quốc phòng bị Trung Quốc chiếm lĩnh thông qua các dự án kinh tế trá hình; quy hoạch Hà Nội bị băm nát; hiểm hoạ Discovery Complex II tại 8B Lê Trực (Hà Nội); thảm nạn BOT giao thông trên cả nước, cũng như tình trạng tệ hại của hạ tầng giao thông các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long, trong khi giao thông các tỉnh biên giới phía bắc phát triển rất nhanh, các hướng tấn công xâm lược của Trung Quốc năm 1979 đều đã hoặc sắp có đường cao tốc nối từ biên giới về Hà Nội; thảm hoạ mưa lũ năm này qua năm khác do hậu quả của công tác quản lý, bảo vệ rừng và công tác quy hoạch, quản lý thuỷ điện (hai lĩnh vực thuộc thẩm quyền của PTT Hoàng Trung Hải từ 2007-2016); nguy cơ ô nhiễm môi trường và an ninh năng lượng do công nghệ nhiệt điện than của Trung Quốc (ngành điện VN đã bị Hoàng Trung Hải lũng đoạn từ cuối thập niên 1990 cho đến nay); tình trạng biển Bình Thuận bị đầu độc; vấn nạn “chảy máu khoáng sản” (phần lớn các mỏ khoáng sản rơi vào tay Trung Quốc) cũng như việc xuất khẩu than giá rẻ sang Trung Quốc, để rồi giờ lại phải nhập than giá đắt cũng từ Trung Quốc; v.v và v.v.
Thay vì bị xử lý, ông Hoàng Trung Hải đã trở thành Uỷ viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành uỷ Hà Nội và là một trong những ứng cử viên tiềm tàng cho một chiếc ghế trong “tứ trụ”, thậm chí cả ngôi vị Tổng Bí thư.
Ngày 16/9/2013, tôi đã trực tiếp gửi đơn thư cho ĐBQH Dương Trung Quốc. Hơn 4 năm đã trôi qua, mặc dù tôi đã rất nhiều lần đốc thúc nhưng đến nay ông Dương Trung Quốc vẫn chưa hề trả lời đơn thư của tôi theo đúng quy định của pháp luật.
Tôi khẩn thiết yêu cầu các cơ quan chức năng giải quyết đơn thư tố cáo mà tôi đã gửi cho ĐBQH Dương Trung Quốc vào ngày 16/9/2013. Nếu tôi tố cáo đúng thì phải xử lý những người bị tố cáo; nếu tôi tố cáo sai thì phải xử tôi về tội vu khống.
Hà Nội, ngày 12/11/2017

Lê Anh Hùng

Cặp bài trùng Hán tặc cướp nước - Việt gian bán nước

THƯ TỐ CÁO LÃNH ĐẠO ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC LẦN THỨ 81

Tháng 3/2005, vợ tôi (Lê Thị Phương Anh, sinh ngày 11/11/1984, CMND số 013720063 do Công an Hà Nội cấp ngày 9/7/2004.) bắt đầu đi làm nhân viên bán hàng tại một cửa hàng của Cty May Việt Tiến (nay là Tổng Cty May Việt Tiến) trên phố Chùa Bộc. Sau 3 ngày, Trọng – Trưởng phòng Marketing của Chi nhánh Cty May Việt Tiến tại Hà Nội – điều vợ tôi về làm nhân viên tại quầy hàng Việt Tiến ở Tràng Tiền Plaza, do Loan, sinh năm 1978, làm tổ trưởng.
Ba tuần sau, Loan bị Trọng điều đi làm tổ trưởng quầy hàng Việt Tiến tại siêu thị Metro (đường Phạm Văn Đồng). Vợ tôi được Trọng giao làm tổ trưởng Việt Tiến ở Tràng Tiền Plaza trước thái độ kèn cựa và ghen tị của Loan và Thuỷ (sinh năm 1985, nhân viên Việt Tiến tại Tràng Tiền Plaza). Tuy nhiên, sau đó Thuỷ lại cảm phục và kết nghĩa chị em với vợ tôi, còn Loan thì vẫn ngấm ngầm ghen tức với cô ấy.
Sau khi lên làm tổ trưởng, vợ tôi đã biến quầy hàng ở Tràng Tiền Plaza thành một cửa hàng điển hình của Cty Việt Tiến không chỉ ở Hà Nội mà còn trên phạm vi cả nước, với  doanh số bán hàng cao nhất. Nhờ đó, cô ấy nhiều lần được Chi nhánh Hà Nội và Cty tuyên dương, khen thưởng.
Thời gian làm tổ trưởng ở Tràng Tiền Plaza, vợ tôi cũng được Trọng tin tưởng nhờ giúp một số việc thuộc lĩnh vực của Trọng như ký kết hợp đồng với các đại lý, giao hàng... do Trọng còn bận rộn buôn bán hàng cấm. Vì thế, đến tháng 8/2005, khi Cty Việt Tiến thay đổi nhân sự Chi nhánh Hà Nội (ông Xuân Giám đốc Chi nhánh vào Tp HCM đảm nhận nhiệm vụ khác, Trọng lên thay) thì vợ tôi được Trọng đề bạt lên thay vị trí của anh ta và được ông Nguyễn Đình Trường, TGĐ Việt Tiến chấp nhận. (Do việc này mà vợ tôi lại càng khiến Loan ghen tức.) Quyết định có hiệu lực từ ngày 1/9/2005. Tuy nhiên, từ cuối tháng 8/2005, vợ tôi đã đảm trách vai trò của Trọng. Ông NĐ Trường cũng nhận vợ tôi làm con nuôi trong thời gian này.
Nhờ thành tích vô cùng ấn tượng trong một thời gian ngắn ngủi làm Trưởng phòng Marketing Chi nhánh Hà Nội mà ông NĐ Trường quyết định bổ nhiệm vợ tôi làm Giám đốc Chi nhánh Hà Nội của Cty May Việt Tiến. Quyết định có hiệu lực từ ngày 1/10/2005. Do việc này ông NĐ Trường quyết định không đúng quy trình nên ông bị Lê Viết Toà (tên thật là Lê Văn Toại), Phó TGĐ Thường trực Cty May Việt Tiến và là đệ tử ruột của ông Lê Quốc Ân (Chủ tịch HĐQT Vinatex), phản đối quyết liệt. Sau khi chứng kiến cuộc “sát hạch” đối với vợ tôi ngày 3/10/2005 do Lê Văn Toại cùng bộ sậu tiến hành, ông Lê Quốc Ân lại ép ông Trường để nhận vợ tôi làm con nuôi và đưa về làm Trưởng phòng Marketing của Vinatex. Tiếp theo, sau cuộc ra mắt của vợ tôi tại Vinatex vào ngày 13/10/2005, ông Hoàng Trung Hải, Bộ trưởng Công nghiệp, lại ép ông Trường và ông Ân để nhận vợ tôi làm con nuôi. Trong thời gian đó, Lê Văn Toại, với sự xúc xiểm của Loan (bồ của anh ta), đã nẩy sinh mâu thuẫn với vợ tôi. Anh ta bị mất chức nên thuê xã hội đen trả thù vợ tôi, khiến vợ chồng tôi phải bỏ chạy vào Đông Hà, Quảng Trị (quê vợ tôi) để lánh nạn vào ngày 2/11/2005.
Ông Hoàng Trung Hải nhờ ông Lê Hồng Anh và ông Nguyễn Khánh Toàn (Bộ trưởng và Thứ trưởng Thường trực Bộ Công an) để bắt Lê Văn Toại. Bố mẹ Lê Văn Toại (vốn là trùm thế giới ngầm ở Sài Gòn) đã dùng tiền để gõ mọi cánh cửa và chạy đến tận TBT Nông Đức Mạnh.
Cuối tháng 11/2005, vợ tôi tình cờ gặp ông Nguyễn Tấn Dũng, Phó TT Thường trực, đang vào Quảng Trị để chỉ đạo phòng chống bão lụt, tại cuộc tiếp đón do ông Vũ Trọng Kim, Phó Ban Dân vận TW (nguyên Bí thư TW Quảng Trị), tổ chức. Biết vợ tôi là Trưởng phòng Marketing của Vinatex và là con nuôi của Bộ trưởng CN Hoàng Trung Hải nên ông NT Dũng lại đòi nhận vợ tôi làm con nuôi. Lúc này, ông Hải cũng cho ông Dũng biết nguyên nhân vợ chồng tôi phải chạy trốn vào Đông Hà. Tiếp theo, ông NT Dũng đưa vợ tôi từ Đông Hà vào Huế đón đoàn của các ông Nông Đức Mạnh, Đỗ Mười và Phan Văn Khải vào thăm Huế và Quảng Trị (hình như để bàn chuyện cơ mật trước thềm Đại hội X của Đảng). Đầu tháng 12/2005, ông NĐ Mạnh lại nhận vợ tôi làm con nuôi (ông ta muốn hình thành một liên minh chính trị với ông Nguyễn Tấn Dũng và ông Hoàng Trung Hải). Sau đó, ông Mạnh đã trả lại số tiền hối lộ mà ông nhận từ gia đình Lê Văn Toại để giúp vợ chồng tôi.
Trong thời gian vợ tôi làm việc tại Cty May Việt Tiến, Trọng đã nảy sinh tình cảm và dần dần si mê cô ấy. Là đệ tử ruột trong băng đảng ma tuý của ông HT Hải nên anh ta nắm được bằng chứng phạm tội của ông Hải. Dần dà, anh ta không chế, ép buộc ông Hải phải làm sao để chia lìa vợ chồng tôi, tạo điều kiện cho anh ta chiếm đoạt vợ tôi. Thành ra, mặc dù đã nhận làm bố nuôi vợ tôi trong thời gian vợ chồng tôi đang ở Hà Nội nhưng ông Hải vẫn không chịu gặp tôi. Sau khi chúng tôi chạy vào Đông Hà lánh nạn và vợ tôi trở thành con nuôi của ông NT Dũng và ông NĐ Mạnh, ông Hải lại tìm mọi cách để khiến tôi nghi ngờ vợ, qua đó hòng chia lìa vợ chồng tôi: kiếm cớ ngăn cản ông Mạnh, ông Dũng vào Đông Hà thăm vợ chồng tôi; không chu cấp cho vợ chồng tôi mặc dù vẫn nói với 2 ông kia là đã lo lắng đầy đủ cho chúng tôi, v.v.
Theo kế hoạch, ngày 22/3/2007, ông NĐ Mạnh và ông NT Dũng sẽ đích thân vào Đông Hà đón vợ chồng tôi ra Hà Nội, và lần đầu tiên tôi sẽ được diện kiến họ. Biết tin đó, Trọng liền gửi tối hậu thư cho ông HT Hải là nếu điều đó xẩy ra (đồng nghĩa với việc anh ta sẽ không bao giờ còn mơ đến việc có thể chia rẽ vợ chồng tôi và qua đó chiếm đoạt vợ tôi được nữa), anh ta sẽ tung chứng cứ phạm tội của ông Hải lên mạng. Ông Hải đã đe doạ và ép buộc vợ tôi ôm con bỏ đi, và tìm cách ngăn không cho ông Mạnh và ông Dũng vào Đông Hà đón vợ chồng tôi. Tuy nhiên, sau đó vợ tôi đã kể hết với tôi về bộ mặt thật của ông HT Hải và Trọng, cũng như chuyện cô ấy từng tham gia vào băng đảng ma tuý của ông Hải như thế nào. Ông Hải từng thú nhận với vợ tôi chuyện ông ta sát hại tay trợ lý người Quy Nhơn, Bình Định để bịt đầu mối tội ác. Tôi khuyên vợ tôi kể cho ông Mạnh và ông Dũng biết hết sự thật về ông Hải. Tuy nhiên, diễn biến sau đó lại cho thấy hoá ra cả ông Dũng và ông Mạnh đều đã bị ông Hải “trói” theo những cách thức khác nhau. Ông Dũng từng hãm hiếp một cô trinh nữ do Trọng cung cấp và bị ông Hải bố trí quay phim toàn bộ hoạt cảnh. Sau đó, để bịt đầu mối tội ác của mình, ông Dũng đã đồng ý để cho ông Hải và đàn em thủ tiêu cô gái kia. Còn ông Mạnh thì từng buôn lậu vũ khí với ông Hải. Lúc này, ông Hải chuyển toàn bộ chứng cứ phạm tội của ông Mạnh và ông Dũng cho Trọng để anh ta đe doạ và ép buộc hai ông này phải tiếp tục âm mưu lừa dối vợ chồng tôi.
Đến cuối tháng 6/2007, khi biết không thể chia rẽ được vợ chồng tôi, đồng thời lại bị công an truy lùng ráo riết, nên Trọng sang Pháp sinh sống. Anh ta đòi ông Mạnh, ông Dũng và ông Hải phải cấp cho anh ta 5 tỷ USD nếu không anh ta sẽ tố cáo họ. Ba ông này nhờ vợ tôi xin Trọng “bớt” cho một ít, song Trọng không đồng ý mà nói là cho vợ tôi 2 tỷ trong số 5 tỷ USD đó.
Vợ chồng tôi dự định là tháng 10/2007 sẽ ra nước ngoài theo sự sắp xếp của Trọng. Tuy nhiên, sau đó 3 ông kia và Trọng lại tiếp tục lừa dối vợ chồng tôi. Trọng tiếp tục lừa vì anh ta vẫn chưa thôi ý định chiếm đoạt vợ tôi (trong khi chúng tôi lại không hề nghi ngờ gì anh ta cả), còn ba ông kia muốn tiếp tục lừa tôi vì sợ tôi về sau tố cáo, hoặc viết câu chuyện thành sách. Do ba ông kia vẫn tìm mọi cách chia rẽ vợ chồng tôi và ngăn cản việc tôi ra nước ngoài nên đến tối 8/11/2007, tôi quyết định để cho vợ ra Hà Nội rồi ra nước ngoài trước cùng Trọng và Thuỷ (người lúc này đã trở thành vợ của Trọng và có với anh ta một đứa con gái). Trọng hứa với vợ chồng tôi là sẽ tìm cách đưa tôi ra nước ngoài sau. Ngày 12/11/2007, tôi cũng bỏ trốn khỏi Đông Hà vì 3 ông kia bắt đầu cho người truy lùng tôi.
Trước khi vợ tôi sang Pháp vào ngày 16/11/2007, ông HT Hải đã bắt cóc con gái Trọng (lúc đó mới khoảng 7-8 tháng tuổi), vì biết Trọng rất yêu quý con gái, và giam giữ tại một ngôi nhà nằm ở một khu vực hẻo lánh thuộc tỉnh Quảng Ninh. Ông ta đánh hơi thấy Trọng lừa mình (tay Trọng này rất ma lanh, anh ta vừa lừa ba ông kia vừa lừa vợ chồng tôi). Vì thế, Trọng và Thuỷ bị kẹt lại ở Việt Nam, vợ tôi và con gái (Lê Thanh Mai, sinh ngày 2/11/2006) sang Pháp trước cùng với 1 bà giúp việc người Nghệ An. Bạn của Trọng (tên là Trinh) đón vợ con tôi ở Paris.
Thời gian này, vợ tôi lại bị chứng chảy máu não, và bệnh tình ngày càng trở nên nguy kịch. Ngày 27/11/2007, vợ tôi phẫu thuật chứng chảy máu não ở Mỹ theo sự thu xếp của ông HT Hải và Trọng, sau đó mẹ con cô ấy trở lại London (Anh). Giữa tháng 12/2007, Trọng bị đàn em của ông Hải bắt khi anh ta tìm cách tiếp cận ngôi nhà mà ông Hải đang giam giữ con gái anh ta.
Chờ mãi không thấy tin tức gì từ Trọng, cuối tháng 1/2008, vợ tôi tìm cách về lại Việt Nam (đầu tháng 12/2007, sau khi phẫu thuật xong một thời gian ngắn, vì lo lắng cho tôi nên vợ tôi cũng tìm cách trốn về Việt Nam, nhưng sau đó bệnh tái phát nên lại phải sang London để điều trị tiếp). Ngày 30/1/2008, tôi cũng từ nơi ẩn náu ở Nha Trang về đến Đông Hà để đoàn tụ với vợ con.
Tôi dự định là ra Tết Mậu Tý 2008 sẽ ra Hà Nội để tố cáo tội ác của ông NĐ Mạnh, ông NT Dũng và ông HT Hải. Tuy nhiên, sáng 4/1 AL(10/2/2008), Trọng đột nhiên liên lạc với vợ tôi. Ngày 4/2/2008, con gái Trọng đã chết trên tay anh ta trong sự giam cầm của ông Hải. Đàn em của ông Hải cho phép Trọng chôn con gái mình. Anh ta nhân đó đánh nhau với hai tên vệ sỹ, cướp được súng và bắn chết hai tên này rồi chạy trốn. Anh ta đề nghị tôi hợp tác với anh ta, đòi 3 ông kia trả cho một số tiền lớn (2 tỷ USD), chúng tôi sẽ nhận một nửa và ra nước ngoài trước.
Tuy nhiên, ngày 13/3/2008, sau khi nhận được tiền từ ông Hải, Trọng đã ra nước ngoài, lộ rõ bộ mặt thật của mình (lừa dối chúng tôi bấy lâu trong khi chúng tôi vẫn cả tin, không hay biết). Lúc này, vợ tôi mới thú thật với tôi về tội lỗi của cô ấy: một vụ án mạng mà cô ấy là người thực hiện dưới sự đe doạ và ép buộc của Trọng, toàn bộ vụ việc bị Trọng bố trí máy quay phim ghi lại. Trước khi ra nước ngoài, Trọng đã giao các chứng cứ phạm tội của vợ tôi cho ông Hải, hòng khống chế và đe doạ cô ấy.
Tôi vẫn cố thuyết phục vợ tội cáo tội ác của ông NĐ Mạnh, ông NT Dũng và ông HT Hải, vừa để chuộc lại lỗi lầm cho vợ, vừa để vạch mặt tội ác của họ, và vừa để buộc họ phải chịu trách nhiệm trước thảm cảnh mà họ đã gây ra cho chúng tôi.
Sau khi đã thử dùng bài “rung cây doạ khỉ”, nhận ra sự lo sợ của họ cũng như tâm địa độc ác của họ qua việc cứ cố tình lừa dối chúng tôi hết lần này đến lần khác mặc dù tôi đã cho họ nhiều cơ hội chuộc lỗi, ngày 21/4/2008, tôi bắt đầu gửi thư tố cáo tội ác của ông Mạnh, ông Dũng và ông Hải đến các cơ quan hữu quan ở Việt Nam và nhiều địa chỉ email khác qua mạng Internet.

÷

Giữa tháng 5/2008, tôi bán nhà ở Hà Nội. Ngày 20/5/2008, tôi chuyển vào Đông Hà sinh sống. Đầu tháng 6/2008, tôi mua nhà ở hẻm 211, Lý Thường Kiệt, Đông Hà (giá 200 triệu).
Lúc này, cô Nguyễn Thị Hương, sinh năm 1973, người trước đây thường cho vợ tôi vay góp rủ vợ tôi cùng cho vay trả góp. Vợ tôi rất vui và hạnh phúc, bệnh tật đỡ dần. Cô ấy còn tranh thủ mua gom rượu ngoại bán cho các nhà hàng. Thỉnh thoảng, vợ tôi nhờ ông Ngô Quận, Đại tá, Phó Giám đốc Công an Quảng Trị, giúp đỡ.
Ngày 5/8/2008, Công an Quảng Trị mời tôi lên làm việc (người chủ trì buổi làm việc với tôi là Trung tá Nguyên, quê ở Hưng Nguyên, Nghệ An). Tôi đã trực tiếp ký vào từng trang của thư tố cáo do họ in ra sẵn. Trước đó, có hai viên sỹ quan công an – một người là Nguyễn Minh Đông, hiện nay là thượng uý, Phó CA P5, Đông Hà – đã điều tra sơ qua về vợ chồng tôi. Họ còn đi theo viên CSKV Lê Phước Giải đến tận nhà tôi để “tìm hiểu” xem tôi có “bị” gì không.
Sau khi tôi làm việc với Công an Quảng Trị, ông Nguyễn Minh Triết bí mật ủng hộ chúng tôi tố cáo tiếp. Từ giữa tháng 8/2008, ông Triết đã chỉ đạo (qua ông Ngô Quận, Đại tá, PGĐ Công an Quảng Trị) tạo điều kiện cho vợ chồng tôi buôn rượu lậu từ Lào về Việt Namqua cửa khẩu Lao Bảo. Người hỗ trợ vợ tôi buôn rượu là cô Nguyễn Thị Hương, sinh năm 1973, cũng là người mà trước đấy vợ tôi cho vay trả góp cùng. Vì thời gian này Công an đang ngấm ngầm theo dõi vợ chồng tôi nên để cho phía Công an thấy là chúng tôi không có tiền (đồng nghĩa với việc không có ai đứng sau lưng chúng tôi cả), ông Ngô Quận đã chỉ đạo để vợ chồng tôi gửi tiền bạc của mình vào các tài khoản của Hương. (Ý đồ ban đầu của ông Triết là muốn cho chúng tôi có nhiều tiền thật nhanh để người ta tin vào câu chuyện; tuy nhiên, sau khi ba ông Mạnh-Dũng-Hải “tố” là có người đứng đằng sau lưng chúng tôi, ông Triết lại để chúng tôi rơi vào cảnh khốn khó cho người ta khỏi nghi ngờ ông.) Ngoài ông Ngô Quận, phía Công an Quảng Trị còn có hai lãnh đạo nữa tham gia vào âm mưu của ông Triết là ông Ngô Văn Tiếu, Đại tá, Giám đốc Công an tỉnh (về sau là Thiếu tướng, Phó Tư lệnh CSCĐ) và ông Nguyễn Thanh Thắng, Đại tá, PGĐ CA tỉnh.
Đầu năm 2009, Công an bắt đầu điều tra bí mật. Ban Chuyên án do Bộ Chính trị chỉ định, báo cáo trực tiếp với Bộ Chính trị, chứ không thông qua những trình tự pháp lý thông thường. Ông Lê Hồng Anh, người có dính líu trong phần đầu câu chuyện và đã dũng cảm thừa nhận sai phạm của mình, được Bộ Chính trị giao phụ trách Ban Chuyên án.
Đến ngày 12/3/2009, quá bức xúc vì theo âm mưu của ông NM Triết mà chúng tôi phải bán nhà bán cửa và sống tạm bợ ở nhà bà ngoại vợ (để Bộ Chính trị và công an không nghi ngờ ông ta), đồng thời nhận được sự “khích lệ” từ một bức thư mà Ban Chuyên án gửi cho tôi vào ngày 5/3/2009 (Nếu bức thư này được tố cáo thêm lần nữa thì đất nước này hoàn toàn sụp đổ, không thể cứu vãn được nữa…), cũng như từ câu nói trước đó của ông HT Hải với ông Ngô Quận (Bây giờ mà nó tung thư tố cáo lên lần nữa thì gí súng vào đầu tự tử do rồi), trong khi vụ việc tiến triển rất chậm chạp (ông Triết coi như đã không thực hiện đúng cam kết với chúng tôi), nên tôi quyết định gửi thư tố cáo qua mạng lần thứ 2 đến các cơ quan hữu quan cùng hàng loạt địa chỉ email khác.
Trái với kỳ vọng của tôi, lần gửi thư tố cáo này không có tác dụng đáng kể, câu chuyện quá khủng khiếp và ly kỳ nên ít người dám tin. Bộ Chính trị quyết định giải tán Ban Chuyên án cũ (do kém năng lực) và thành lập một Ban Chuyên án mới.
Đến cuối tháng 6, đầu tháng 7/2009, Ban Chuyên án đã kết thúc điều tra. Kết quả cho thấy đúng như những gì chúng tôi tố cáo. Ông Triết cũng phạm tội, dù nhẹ hơn 3 ông kia. Các cuộc đấu đá tranh giành nội bộ diễn ra để thế chỗ ông Mạnh, ông Dũng.
Thấy vụ việc lâm vào bế tắc do sự đấu đá giằng co của những người trong Bộ Chính trị, cuối tháng 8/2009, tôi lại gửi thư tố cáo đến các cơ quan hữu quan 3 lần liên tiếp (lần thứ 3, 4 & 5: ngày 20/8, 27/8 và 31/8/2009). Lập tức, ông Triết chỉ đạo ông Quận lấy toàn bộ số tiền của chúng tôi, khi đó đang gửi ở tài khoản của cô Nguyễn Thị Hương, về các tài khoản của mình, hòng dễ bề khống chế chúng tôi.
Đầu tháng 9/2009, một số ĐSQ nước ngoài ở Hà Nội vào Quảng Trị gặp vợ tôi để tìm hiểu thực hư vụ việc (Mỹ, Trung Quốc, Anh…). Tuy nhiên, theo chỉ đạo của ông NM Triết, vợ tôi nói với họ là trong câu chuyện chỉ có một phần sự thật.
Ban Chuyên án đòi đưa vụ việc ra Ban Chấp hành Trung ương (họ cũng muốn ‘vòi’ tiền của Nhà nước). Nếu đưa ra công khai trong BCHTW thì rất nhiều người bị mất chức, kể cả ông Triết. Số tiền đó chắc chắn là phải tương đương với số mà người ta định “đền bù” cho vợ chồng tôi, nhưng ngân quỹ của Đảng đã bị ông Nông Đức Mạnh và một số người nữa (trong đó có ông Nguyễn Phú Trọng) vơ vét sạch. Vì thế, đến tháng 10/2009, ông Triết đã mua số chứng cứ này từ Ban Chuyên án. Vụ việc coi như bị ém nhẹm, thậm chí còn không được xử lý trong nội bộ Bộ Chính trị.
Ông NM Triết ủng hộ chúng tôi tố cáo tiếp để sao cho các phe phái khác nhau buộc phải thoả hiệp và Bộ Chính trị phải giao chức vụ của ông Mạnh cho ông ta.
Đến ngày 26/11/2009, ông NM Triết được Bộ Chính trị chính thức trao cho chức vụ cao nhất (ông NP Trọng vị trí thứ hai, và ông TT Sang nắm giữ vị trí thứ 3). Tuy nhiên, sau đấy người ta lại không thống nhất được phương án xử lý đối với tôi. Trong khi câu chuyện của tôi thì đã um ra (cho đến ngày 23/12/2009, tôi tung lên mạng 20 lần, đến hàng ngàn địa chỉ email trong và ngoài nước). Người ta sợ cho tôi tiền thì tôi sẽ ra nước ngoài rồi tố cáo tiếp. Ông Triết quá cầu toàn, thiếu quyết đoán, nên dần dần để vụ việc vượt ra khỏi tầm kiểm soát của mình, và của cả Bộ Chính trị.
Thất vọng trước thái độ của ông NM Triết (đặt lợi ích cá nhân lên trên vận mệnh nước nhà), tôi tiếp tục gửi thư tố cáo qua mạng Internet, cho đến lần thứ 20 là vào ngày 23/12/2009. Tình hình ở Hà Nội hết sức rối ren, Trung Quốc đe doạ sẽ tấn công Trường Sa nếu chế độ này sụp đổ. Nhưng Bộ Chính trị vẫn không cho bắt tôi, vì tôi tố cáo đúng sự thật và vì sau lưng tôi có ông Triết cùng một số người nữa ủng hộ. Vụ tố cáo của tôi liên quan đến các uỷ viên Bộ Chính trị, nên phải có ý kiến của Bộ Chính trị trước khi điều tra, bắt hay khởi tố tôi.
Ngày 25/12/2009, một nhóm sỹ quan an ninh cao cấp của Bộ Công an đã chỉ đạo một nhóm Công an Quảng Trị bắt “bắt quả tang” tôi ngoài tiệm Internet với tội danh “tuyên truyền chống phá Nhà nước”, đặt Bộ Chính trị vào thế đã rồi (tức là tôi bị “bắt quả tang” nên không cần thỉnh thị ý kiến Bộ Chính trị). Sau khi bị bắt, tôi đã khai ra vụ tố cáo cũng như vai trò của ông NM Triết (đến ngày 31/12/2009, sau khi Công an Quảng Trị ra lệnh khởi tố vụ án và lệnh tạm giam đối với tôi – trước đó là 2 lệnh tạm giữ – tôi mới khai ra ông Triết).
Ông NM Triết, lúc này lại quay sang liên minh với các ông NĐ Mạnh, NT Dũng và HT Hải, trước sự non nớt, thiếu hiểu biết của vợ tôi, đã đe doạ và ép buộc cô ấy phải khai với công an là tôi bị bệnh “tâm thần hoang tưởng” (do họ đang nắm trong tay bằng chứng phạm tội của vợ tôi). Về phía tôi, vì không có bằng chứng gì trong tay, lại nghĩ là mình cần phải dành đường lùi cho những người trong cuộc, nhất là khi mà họ đã nhiều lần hứa hẹn là sẽ cải cách thể chế trước sự thối nát khủng khiếp của hệ thống, nên không còn cách nào khác là phải chấp nhận “vị thế” của một “bệnh nhân tâm thần”.
Ngày 4/5/2010, Công an Quảng Trị đưa tôi vào Bệnh viện Tâm thần Đà Nẵng để “điều trị bắt buộc” và đến ngày 24/8/2010, tôi được thả tự do.

÷

Trong thời gian tôi bị bắt và sau khi mới được thả, ông NM Triết cam kết là hết năm 2010 sẽ trả lại tiền cho chúng tôi. Tuy nhiên, hết năm 2010, rồi đến Tết 2011, ông ta vẫn không chịu trả cho vợ chồng tôi một đồng nào để sinh sống, khiến chúng tôi rơi vào cảnh cùng cực. Trước tình hình đó, tôi dự định là sang tháng 2 âm lịch năm Tân Mão (2011) sẽ tiếp tục gửi thư tố cáo qua mạng đến các cơ quan hữu quan, ngoài THƯ TỐ CÁO I đối với 3 ông NĐ Mạnh, NT Dũng, HT Hải là THƯ TỐ CÁO II đối với ông NM Triết. Tài liệu quan trọng kèm theo là nhật ký của tôi kể từ khi tôi chuyển vào Đông Hà tháng 5/2008 cho đến khi tôi bị bắt rồi được thả ra vào ngày 24/8/2010 và Bản Cam Đoan của vợ tôi, thừa nhận vai trò chính của cô ấy trong câu chuyện và xác nhận tôi là người hoàn toàn bình thường.
Dường như biết được việc tôi chuẩn bị gửi thư tố cáo nên nhóm sỹ quan an ninh cao cấp đứng đằng sau vụ bắt giữ tôi vào ngày 25/12/2009 đã bắn tín hiệu đến Bộ Chính trị là nếu tôi tiếp tục tố cáo thì họ sẽ ủng hộ tôi. BCT quyết định buộc ông NM Triết phải làm “con dê tế thần” – nghĩa là ông Triết thừa nhận việc đứng đằng sau vụ tôi “vu khống các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước”, và coi như ba ông kia (ông Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng, Hoàng Trung Hải) không phạm tội gì cả. Dĩ nhiên, để nhóm sỹ quan công an này đồng ý “xử êm” vụ việc, những người liên quan sẽ buộc phải chi một số tiền lớn để mua sự im lặng của họ (hoặc Bộ Chính trị phải chi từ ngân quỹ bí mật của Đảng). Điều đó cũng cho thấy mục đích “cao cả” của việc nhóm này chỉ đạo bắt giữ tôi vào ngày 25/12/2009.
Sáng 3/3/2011, ông NM Triết gọi điện trực tiếp vào số máy của vợ tôi, thông báo là ngày 10/3/2011, người ta sẽ mời vợ tôi lên trụ sở Công an tỉnh Quảng Trị để làm việc. Ông Triết nói, trước mắt ông sẽ trả lại số tiền của vợ chồng tôi, còn số tiền mà ông hứa cho chúng tôi thì “cho chú xin hoãn”. Ông cũng nói là chúng tôi sẽ phải viết cam kết là không tố cáo nữa, nếu tố cáo thì sẽ bị xử lý theo pháp luật.
Sau đó, vợ tôi làm việc với một số sỹ quan công an (từ Hà Nội vào và ở Quảng Trị) về số tiền của chúng tôi qua sổ sách của Nguyễn Thị Hương. Tuy nhiên, do ông NM Triết cứ lần lữa việc chuyển trả tiền cho chúng tôi, đồng thời lại nhận thấy Bộ Chính trị còn tiếp tục đấu đá nhau và biết được thái độ lo sợ của những người trong cuộc, nên ngày 21/3/2011, tôi lại gửi thư tố cáo đến tất cả các cơ quan hữu quan trong nước cùng hàng ngàn địa chỉ email khác (nếu tính từ lần đầu tiên ngày 21/4/2008 thì đây là lần thứ 21).
Cho đến ngày 27/7/2011, tôi gửi thư tố cáo qua mạng thêm 36 lần nữa. Các phe phái vẫn cứ đấu đá nhau, nhưng không hề có dấu hiệu nào cho thấy người ta sẽ giải quyết vụ việc. Tại kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khoá XIII, ông NT Dũng vẫn tiếp tục được bầu làm Thủ tướng và ông HT Hải lại tiếp tục là Phó TT.
Trong thời gian đó, nhiều đoàn sỹ quan cao cấp của Bộ Công an và từ một số tỉnh thành khác đã đến Quảng Trị gặp vợ tôi tìm hiểu về vụ việc. Họ đã động viên chúng tôi cả vật chất lẫn tinh thần. Qua tinh thần của các cuộc gặp đó, tôi biết là người ta vẫn đổ hết tội lên đầu ông NM Triết, và coi như ông NĐ Mạnh, ông NT Dũng, ông HT Hải không phạm tội gì. (Thật nực cười, chẳng lẽ ông NM Triết lại ngu dại đến mức ủng hộ chúng tôi “vu khống” người khác?!)
Đến cuối tháng 10/2011, sau khi tôi đã công bố hai cuốn sách học thuật do tôi dịch, đăng một bài viết mới (“Chính phủ và chính sách”) trên một số trang mạng uy tín trong và ngoài nước, và phổ biến bức thư ngỏ gửi ĐBQH – nhà sử học Dương Trung Quốc, người ta bắt đầu có những động thái nhằm vào những kẻ mà tôi tố cáo. Một số đoàn sỹ quan công an từ Hà Nội vào Đông Hà gặp vợ tôi để điều tra về tội ác của các ông NĐ Mạnh, NT Dũng và HT Hải cũng như ông NM Triết. Tuy nhiên, các nhóm sỹ quan công an này đều chỉ lấy lời khai của vợ tôi để tìm cách “làm tiền” những những kẻ bị chúng tôi tố cáo.

Hồi âm của một độc giả về tác phẩm “Kinh tế học thể chế: trật tự xã hội và chính sách công”
Ngày 25/10/2011, vợ tôi bay ra Hà Nội và sáng hôm sau làm việc với một đoàn 10 người gồm 8 sỹ quan công an và hai người nước ngoài tại khách sạn Daewoo.


Ngày 16/11/2011, tôi đã đến Phòng Thanh tra, Công an Quảng Trị, gửi đơn tố cáo trực tiếp, kèm theo Bản Cam Đoan của vợ tôi. Người tiếp nhận đơn thư của tôi là Thượng tá Đoàn Thị Mỹ Hạnh, Phó Phòng Thanh tra, và thượng uý Nguyễn Minh Chính, cán bộ Phòng Thanh tra.
Ngày 23/3/2012, ngày 11/4/2012 và ngày 16/4/2012, tôi cũng chủ động đến gặp họ để làm việc thêm với họ về đơn thư tố cáo, đồng thời để thúc đẩy họ sớm trả lời đơn thư của tôi. Tuy nhiên, nhà chức trách vẫn không có một động thái chính thức nào để giải quyết vụ việc.

÷

Ngày 27/4/2012, tôi rời Đông Hà ra Hà Nội.
Ngày 5/5/2012, tôi gặp một số cụ lão thành cách mạng ở Hà Nội, những người đã tiếp cận tôi để tìm hiểu về vụ tố cáo. Lần đầu tiên tôi được các cụ cho biết Hoàng Trung Hải là người Hán. Bố đẻ ông ta tên là Sì Sói, sinh và lớn lên tại Long Khê, Chương Châu, Phúc Kiến, Trung Quốc.
Ngày 13/5/2012, tôi gặp lại các cụ LTCM. Lần này họ trao cho tôi bức Tâm Huyết Thư đề ngày 7.5.2007 của một số cán bộ đảng viên đã và đang công tác tại Uỷ ban Kiểm tra Trung ương, Ban Tổ chức Trung ương, Ban Bảo vệ Chính trị Nội bộ và một số cơ quan trọng yếu khác của Đảng CSVN tố cáo ông Hoàng Trung Hải là người Hán khai man lý lịch. Ngay hôm sau, tôi đã tung bức Tâm Huyết Thư đó lên mạng.
Ngày 3/6/2012, tôi gặp ĐBQH Dương Trung Quốc tại nhà riêng của ông để trao đổi về vụ tố cáo. Ông cho biết là ông đã biết về vụ tố cáo đã lâu, và nó đã tràn lan trên mạng.
Ngày 6/6/2012, tôi trực tiếp gửi cho ĐBQH Dương Trung Quốc một bộ đơn thư tố cáo.



Ngày 19/6/2012, ĐBQH Dương Trung Quốc trao cho tôi văn bản xác nhận là đã chuyển đơn thư của tôi cho Chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng.



Ngày 26/10/2012, trong cuộc trao đổi với tôi về vụ tố cáo, ĐBQH Dương Trung Quốc thông báo cho tôi rằng ông Chủ tịch QH cho biết là "đang xem xét" và nói đây là "vụ việc phức tạp lắm".  
Ngày 24/1/2013, khi tôi đang làm công nhân tại Khu Công nghiệp Tân Quang, huyện Văn Lâm, tỉnh Hưng Yên Lần thì Công an Hà Nội và Công an Hưng Yên đã cưỡng chế tôi vào trại tâm thần trá hình mang tên “Trung tâm Bảo trợ Xã hội II” tại huyện Ứng Hoà, Hà Nội. Sau 12 ngày giam giữ trái phép, dưới áp lực của dư luận trong và ngoài nước, đặc biệt là các tổ chức nhân quyền quốc tế, nhà cầm quyền đã buộc phải trả tự do cho tôi vào ngày 5/2/2013.
Trong bản phúc trình thường niên công bố ngày 27/2/2014, Lê Anh Hùng là cái tên đầu tiên mà Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ nêu trong danh sách những người bị nhà cầm quyền Việt Nam vi phạm nhân quyền năm 2013 (https://goo.gl/aw19Hu).
Sau nhiều lần đốc thúc, ngày 18/7/2013, tức hơn một năm kể từ khi tôi gửi đơn thư tố cáo cho ông, ĐBQH Dương Trung Quốc đã chuyển cho tôi một văn bản bị cắt đầu cắt đuôi mà ông nói là của Bộ Công an trả lời Quốc hội về đơn thư của tôi. Văn bản trả lời đó đã chà đạp lên pháp luật khi không đếm xỉa gì đến Bản Cam Đoan viết tay do vợ của tôi viết:



Ngày 16/9/2013, tôi lại gửi đơn thư tố cáo mới cho ĐBQH Dương Trung Quốc, lần này do cả tôi và vợ tôi là Lê Thị Phương Anh ký:

Ngày 15/5/2014, tức 8 tháng sau khi chúng tôi gửi đơn thư cho ĐBQH Dương Trung Quốc mà không nhận được câu trả lời của cơ quan chức năng theo đúng luật định (quá thời hạn ít nhất là 5 tháng), Lê Thị Phương Anh bị Công an Đồng Nai bắt giam trái phép và bị kết án 1 năm tù giam theo Điều 258 BLHS. Theo Kết luận điều tra, Cáo trạng và Bản án của các cơ quan tố tụng tỉnh Đồng Nai thì cô Lê Thị Phương Anh khai rằng tôi đã ép buộc cô vi phạm pháp luật (vu khống các vị lãnh đạo đảng và nhà nước, v.v.). Tuy nhiên, tất cả những lời khai đó đều chỉ là lời khai một chiều, chưa có sự đối chất giữa tôi và cô Phương Anh, nên không thể dựa vào đó để kết tội tôi hay kết luận về vụ tố cáo.
Ngày 4/11/2015, trang Bauxite Việt Nam, diễn đàn của giới trí thức phản tỉnh trong nước, đã đăng bản “Yêu cầu giải quyết đơn thư tố cáo lãnh đạo Đảng và Nhà nước” của tôi, trong đó tôi đã lập luận cho thấy các cơ quan chức năng Việt Nam đã ngồi xổm trên pháp luật trong vụ tố cáo của tôi như thế nào.
Ngày 23/3/2017, tôi đã đến văn phòng của ĐBQH Dương Trung Quốc để hỏi về đơn thư tố cáo của tôi, nhưng không gặp. Tôi gọi điện và nhắn tin cho ông nhưng đều không được ông hồi âm.


Xem thêm:
(1) “Bị khủng bố đánh đập vì tố cáo lãnh đạo” trên RFAngày 15/10/2013 – https://goo.gl/7geVNJ; (2) “Thư ngỏ gửi ĐBQH Dương Trung Quốc về vụ tố cáo Bí thư Thành uỷ Hà Nội Hoàng Trung Hải” trên VOA ngày 28/3/2016 – https://goo.gl/b04p9q; (3) “Tài liệu tố cáo Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang bán nước” – https://goo.gl/lcZ1zD; (4) Băng ghi âm cuộc trao đổi giữa tôi, cô Lê Thị Phương Anh, ĐBQH Dương Trung Quốc và “luật sư” của ông vào ngày 22/10/2013: https://soundcloud.com/l-anh-h-ng-2/trao-doi-voi-dbqh-dtq-22-10. Chỉ vài giây sau khi rời khỏi văn phòng làm việc của ông Dương Trung Quốc, cô Phương Anh đã khẳng định ngay với tôi rằng: “Thằng nớ không phải luật sư mô. Thằng nớ là người của ông [Hoàng Trung] Hải chứ không phải luật sư mô” (phút 32:30 của đoạn ghi âm). Trong băng ghi âm, cô Phương Anh đã nhiều lần nhắc đến tên Hoàng Trung Hải.
Suốt 4 năm qua, tôi là cộng tác viên thường xuyên của Đài Tiếng nói Hoa Kỳ – xem trang blog cá nhân của tôi trên VOA tại địa chỉ: http://www.voatiengviet.com/author/23311.html.

Ông Vinh Nguyễn, người gửi email trên cho tôi, nguyên là
Trưởng ban VOA Việt ngữ từ 2007-2010.
Trang 3 Bản án số 12/2015/HSST ngày 12/2/2015 của Toà án Nhân dân Đồng Nai đã ghi rõ là  “đến tháng 8/2010 thì [Lê Anh Hùng] chữa bệnh xong”. Nghĩa là, ngay cả khi tôi có bị “tâm thần hoang tưởng” thì tôi cũng đã chữa bệnh xong và đủ năng lực chịu trách nhiệm hành vi trước pháp luật. Chính vì tôi đã đủ năng lực trách nhiệm hành vi nên Công an Đồng Nai cũng như Công an Hà Nội đã nhiều lần gửi “giấy mời” hoặc “giấy triệu tập” tôi đến làm việc.

Tại sao Công an có thể triệu tập tôi để “làm rõ về các bài viết đăng tải trên Internet” nhưng lại không mời tôi đến để làm rõ và giải quyết vụ tố cáo của tôi?
Tôi khẩn thiết yêu cầu các cơ quan chức năng giải quyết đơn thư tố cáo mà tôi đã gửi cho ĐBQH Dương Trung Quốc vào ngày 16/9/2013 theo đúng quy định của pháp luật. Nếu tôi tố cáo đúng thì phải xử lý những người bị tố cáo; nếu tôi tố cáo sai thì phải xử tôi về tội vu khống.
Hà Nội, ngày 12/11/2017

Lê Anh Hùng
Mobile Phone: 01292091829

Email: leanhhung2020@gmail.com

Blog: www.leanhhung.com;
Skype: lehunglpa

Thư Tố Cáo lần thứ 81 này đã được gửi đồng loạt qua mạng Internet vào ngày 12/11/2017 đến các địa chỉ dưới đây:
Toà án Nhân dân Tối cao <tatc@toaan.gov.vn>, Hộp thư Tố giác Tội phạm - Bộ Công An <togiactoipham@canhsat.vn>, Bộ Quốc phòng <info@mod.gov.vn>, Đài Truyền Hình Việt Nam <thoisuvtv@vtv.vn>, Đài Tiếng Nói Việt Nam <toasoan@vovnews.vn>, Báo điện tử Đảng Cộng Sản Việt Nam <dangcongsan@cpv.org.vn>, Báo Nhân Dân <nhandandientutiengviet@gmail.com>, Báo Quân Đội Nhân Dân <dientubqd@gmail.com>, Tạp chí Dân vận <tapchidanvan@gmail.com>, Báo Thanh Tra <thanhtradientu@thanhtra.com.vn>, Tạp chí Tuyên Giáo – Ban Tuyên giáo TW <tctg@tuyengiao.vn>, Ban Thi đua Khen thưởng Trung ương <thiduakt@thiduakhenthuongvn.org.vn>, Cục Kinh tế - Bộ Quốc phòng <xttm@ckt.gov.vn>, Liên hiệp các Hội Khoa học & Kỹ thuật Việt Nam <banbientapvusta@gmail.com>, Hội Nông Dân Việt Nam <tonghophnd@gmail.com>, Hội Nhà báo Việt Nam <hnbvietnam@gmail.com>, Hội Nhà văn Việt Nam <vanvn.net@gmail.com>, Hội Sinh viên Việt Nam <vanphonghsvvn@gmail.com>, Thành Đoàn Hà Nội <hanoituoitre@gmail.com>, Ban Thư ký - Thông Tấn Xã Việt Nam <btk@vnanet.vn>, Báo Bảo Vệ Pháp Luật - Viện KSND Tối cao <info.baobvpl@gmail.com>, Báo Công Lý - Toà án ND Tối cao <baocongly@fpt.vn>, Báo Công An Nhân Dân <candonline@gmail.com>, Báo An Ninh Thủ Đô <antdonline@anninhthudo.vn>, Báo Biên Phòng <banthukybaobp@gmail.com>, Báo Đại Đoàn Kết <toasoan@baodaidoanket.com.vn>, Báo Cựu Chiến Binh Việt Nam <ccbvietnamdientu@gmail.com>, Báo Hà Nội Mới <webmaster@hanoimoi.com.vn>, Báo Sài Gòn Giải Phóng <sggponline@sggp.org.vn>, Báo Tuổi Trẻ <toasoan@tuoitre.com.vn>, Báo Tiền Phong <online@baotienphong.com.vn>, Tạp chí Quản Lý Nhà Nước <tcquanlynn@yahoo.com.vn>, Tạp chí Nhà Văn <tapchinhavanhnv@gmail.com>, Báo Công An Đà Nẵng <baocadn@gmail.com>, Thời báo Kinh Tế Việt Nam <vneconomy.vn@gmail.com>, Thời báo Kinh Tế Sài Gòn <phathanh@thesaigontimes.vn>, Báo Công Thương <congthuongonline@gmail.com>, Báo Đầu Tư <baodautu.vn@gmail.com>, Báo Diễn Đàn Doanh Nghiệp <baodientu@dddn.com.vn>, Báo Đất Việt <datviet108@gmail.com>, Báo điện tử Vietnamnet <vads@vietnamnet.vn>, Báo điện tử VnExpress <webmaster@vnexpress.net>, Báo điện tử Dân Trí <info@dantri.com.vn>, Báo Giao Thông Vận Tải <bandoc@baogiaothong.vn>, Báo Giáo Dục & Thời Đại <gdtddientu@gmail.com>, Báo Phụ Nữ Tp HCM <toasoan@baophunu.org.vn>, Báo Du Lịch <baodulichdientu@gmail.com>, Báo Kiến thức <tkts@kienthuc.net.vn>, Báo Kinh Tế Nông Thôn <hungktnt@gmail.com>, Báo Lao Động <toasoan@laodong.com.vn>, Báo Người Lao Động <online@nld.com.vn>, Báo Nông Nghiệp Việt Nam <baonnvnts@gmail.com>, Báo Nông Thôn Ngày Nay <thoisu@danviet.vn>, Báo Pháp Luật Tp HCM <baophapluat@phapluattp.vn>, Báo Sài Gòn Tiếp Thị <info@saigontiepthi.vn>, Báo Thể Thao & Văn Hoá <toasoan@thethaovanhoa.vn>, Báo Tin Tức <toasoantintuc@gmail.com>, Báo Văn Hoá <baovanhoa@fpt.vn>, Báo Tài nguyên & Môi trường <baotainguyenmoitruong@gmail.com>, Báo Công An Nghệ An <baocana@gmail.com>, Tạp chí Xưa & Nay <Tapchixuavanay@yahoo.com>, Báo Ảnh Việt Nam <vietnamvnp@gmail.com>, Báo Vietnamnews vnnews@vnagency.com.vn

Cc: Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam <hoi-nhabao-doclap@googlegroups.com>, Đài Á Châu Tự Do <vietweb@rfa.org>, Trang mạng Bauxite Vietnam <bauxitevn@gmail.com>, Blog Nguyễn Tường Thuỵ <tuongthuy52@gmail.com>, blog Nguyễn Xuân Diện <xuandienhannom@gmail.com>, Thông Luận <info@ethongluan.org>, Blog Anh Ba Sàm <BTVBlogBaSam@gmail.com>, "VANGANH.INFO" <vanganh.contact@gmail.com>, Dân Làm Báo <lienlacdanlambao@gmail.com>, Radio Chân Trời Mới <lienlac@chantroimoimedia.com>, Chương trình Từ Cánh Đồng Mây <theheviet@verizon.net>, Đàn Chim Việt <bbt.danchimviet@gmail.com>, Báo Người Việt <news@nguoi-viet.com>, ĐBQH - nhà sử học Dương Trung Quốc <quocxuanay@yahoo.com>, Đại biểu QH Trương Trọng Nghĩa <nghia.truong@ykvn-law.com>, GS Chu Hảo <haochu2008@gmail.com>, TS Lê Đăng Doanh <ledangdoanh@gmail.com>, Ông Vũ Quốc Tuấn <tuanvuquoc@gmail.com>, nhà báo Trần Đăng Tuấn <trandangtuanvfc@yahoo.com>, Ông Bùi Đức Lại <buiduclai@yahoo.com.vn>, Bà Phạm Chi Lan <phamchilan@gmail.com>, Nhà báo Tống Văn Công <vcongtong@gmail.com>, Thiếu tướng Lê Văn Cương <tuanla295@gmail.com>, GS Đặng Vũ Minh <gsdangvuminh@yahoo.com.vn>, Diễn đàn Lý luận Phát triển <nguyenvikhai@gmail.com>, Nguyen Quang A <anguyenquang@gmail.com>, ket tu <anhtuket@gmail.com>, Tuyet Le <anthanhchon@yahoo.com>, Kieu Anh Doan <asandcrab@gmail.com>, adidaphat006@yahoo.com.vn, Andre Menras <andremenras@gmail.com>, Dac Duy Ho <bacsihodacduy@gmail.com>, Khanh Tran <bakhanh02091954@yahoo.com>, Bang Tran <bangtran61@gmail.com>, "banhiem1936@yahoo.com" <banhiem1936@yahoo.com>, Bao An Pham <baoanpham@gmail.com>, "bavovn@yahoo.com" <bavovn@yahoo.com>, baytan77@yahoo.com, bim_bob2006@yahoo.com, Binh Nguyen <binh851937@yahoo.com.vn>, binh minh nguyen <binhminh.nguyenaz@gmail.com>, binhphanthanh@yahoo.fr, binhyenny@yahoo.com, "bmih_n@yahoo.com.vn" <bmih_n@yahoo.com.vn>, Bui Phuong Linh <bphuonglinh@gmail.com>, Bùi Chát <buibuichatchat@gmail.com>, Nhãn Bùi Kế <buikenhan@yahoo.com>, Nam Son Bui Van <buivannamson@gmail.com>, buuson2003@yahoo.com, lap cao <caolap0315@gmail.com>, Nguyen Ngoc Toan <caoquyanh@gmail.com>, caoson52@yahoo.com.vn, "cauthaivn@gmail.com" <cauthaivn@gmail.com>, Chan Tu <channapotec@gmail.com>, "chautluan@genevalink.ch" <chautluan@genevalink.ch>, Kim Thanh Hua Thi <chienhovan@yahoo.com>, "chilebs@gmail.com" <chilebs@gmail.com>, "chituyet1216@yahoo.com" <chituyet1216@yahoo.com>, comchaynangtam.hanoi@gmail.com, "congtrinhphan@yahoo.com" <congtrinhphan@yahoo.com>, mai oanh <contactoanh@yahoo.com>, HIỆP CỔ <cophamhieplan@gmail.com>, Cuong Nguyen Mau <cuongnguyenmau@gmail.com>, Nguyen Hieu Dan <dan.nguyenhieu@gmail.com>, Dang Nguyet Anh <dangnguyetanh@yahoo.com>, "dangthientgm@gmail.com" <dangthientgm@gmail.com>, dang quang Nguyen <dangquang42@gmail.com>, dangtranhonghai@davines.com.vn, Hong Hai Dang Tran <dangtranhonghai@gmail.com>, "daniele1953vn@yahoo.com" <daniele1953vn@yahoo.com>, Tien Dao Cong <daocongtien@gmail.com>, dat dao <daodat2009@yahoo.com>, Đào Tiến Thi <daotienthi09@gmail.com>, "dien1789@yahoo.com" <dien1789@yahoo.com>, "diepvanson@gmail.com" <diepvanson@gmail.com>, Nguyen Dinh Mai <dinhmai.nguyen@gmail.com>, DI PHAM VINH <diphamv@gmail.com>, Luong Mo Dang <dluongmo@yahoo.com>, Dung Tran Thi My <dntnhieule@gmail.com>, Pv Dinh <docgia2010@gmail.com>, dokimngan16@gmail.com, Khoi Do Trong <dotrongkhoi1@gmail.com>, Quang Do Bui <dovlhbu@gmail.com>, Ngoc Dung Le <dr.lndung@gmail.com>, Dr Dao Duy Chu <drchuvn@yahoo.com>, "drtapdds@yahoo.com.vn" <drtapdds@yahoo.com.vn>, "ducha@aol.com" <ducha@aol.com>, Dung Dzoan <dungdzoan@gmail.com>, Dung Hoang <dunghoang07@gmail.com>, Dung Thao <dungthao28@gmail.com>, Duong Vu Bach <duongvb309@gmail.com>, Gbta Công Minh <gbcongminh41@gmail.com>, giakhanh20@yahoo.com.vn, hanh.vuongthi@gmail.com, Han Nguyen <hannguyennguyen@yahoo.com>, quangvinh ha <haquangvinh0@gmail.com>, "hdchung06@gmail.com" <hdchung06@gmail.com>, Nhan Ha <hh260298@gmail.com>, hiephongtung@yahoo.com.vn, Huỳnh Kim Báu <hkbau1944@yahoo.com>, Mai Tran <hlslmai@gmail.com>, Bình nguyễn <hoabinh.nguyen53@gmail.com>, Hoa TA THANH <hoaevn@gmail.com>, hoanganhhoanganh79@yahoo.com, Hoang Huynh Kim <hoangha1947@gmail.com>, hoanghoaniem@yahoo.com, "hoanghy37@yahoo.com" <hoanghy37@yahoo.com>, hoanglgiang@hotmail.com, hoang Liem <hoangliem66@gmail.com>, Hoang Minh Quang <hoangminhquang@gmail.com>, Hoàng Bùi <hoang.bui@artemis.com.vn>, Hoang An <hoangngocanan@gmail.com>, than hoang quy <hoangquythan@gmail.com>, hoangthnhatle@yahoo.com.vn, Thuc Tan Hoang <hoangthuctan@gmail.com>, Hoang Tuy <hoangtuy1927@gmail.com>, Hongco Nguyen <hongco.nguyen@gmail.com>, honggiangphan2341@yahoo.com, Dinh Tran Toan <honghoatrantoan@gmail.com>, Hong Le Tho <hongletho@gmail.com>, HongTuyen Pham <hongtuyen.pham@gmail.com>, "honheo@gmail.com" <honheo@gmail.com>, Ba Tan <hothetan72@gmail.com>, Ho Thieu Hung <hothieuhung@gmail.com>, An Hồ Trí <hotrian1948@gmail.com>, "hung.nd@vgu.edu.vn" <hung.nd@vgu.edu.vn>, HÙNG DŨNG LÊ <hungdunglhd@gmail.com>, "hungmanh.giahoa@yahoo.com" <hungmanh.giahoa@yahoo.com>, Phuong Nguyen <hungphuong53@gmail.com>, huong tran <huonghn73@yahoo.com>, Đình Huy Vũ <huy_vudinh@yahoo.com>, "huynhminhtam49@yahoo.com.vn" <huynhminhtam49@yahoo.com.vn>, huynhpharm@yahoo.com, Huynh Mam <huynhtanmam@gmail.com>, ichphkh@yahoo.com.vn, John Gallup <jlgallup@pdx.edu>, Vũ Trọng Khải <khai.hendainhan@gmail.com>, "khanh_tranhuu@yahoo.com" <khanh_tranhuu@yahoo.com>, Trâm Nguyễn thị khánh <khanhtramnt@gmail.com>, Huynh Hieu <khoiphonghoang@gmail.com>, "khuongtd@yahoo.com" <khuongtd@yahoo.com>, kieuquochoan@yahoo.com, "kimhoang@giadinh.edu.vn" <kimhoang@giadinh.edu.vn>, Kim Khanh Nguyen <kimkhanh.nbcl@gmail.com>, Ho Thi Kim <kimthiho01@gmail.com>, kinh_hominh@yahoo.com, Khanh nguyen <kinhduongvuong2012@yahoo.com>, nguyen lac <lacnguyen155@yahoo.com>, "laithianhhong2011@yahoo.com" <laithianhhong2011@yahoo.com>, lananhle2003@yahoo.com, Giau Le Cong <lcgiau45@gmail.com>, lebaminh@yahoo.com, Thao Le <ledoanthao@gmail.com>, lehiep08@yahoo.com.vn, My Lengoc <lenmyvn@yahoo.com>, Tam Le <letamkhcn@gmail.com>, thanh van le <lethanhvan10102012@gmail.com>, lethihoang anh <lethihoanganh@gmail.com>, Thanh Phong <letiensinh1965@gmail.com>, Bach Le <letrungbach@gmail.com>, "letruonghai1955@yahoo.com" <letruonghai1955@yahoo.com>, letruyenhn@yahoo.com, Bunshin Shimamura <levantamhts@gmail.com>, loc tran <loctran340@gmail.com>, "long_tranvan@yahoo.com" <long_tranvan@yahoo.com>, Nguyen Thi Sam <longdinhduc@hotmail.com>, "ls.thugiang@yahoo.com.vn" <ls.thugiang@yahoo.com.vn>, luanle@ueh.edu.vn, "luongvanly52@gmail.com" <luongvanly52@gmail.com>, Luu Trong Van <luutrongvan@gmail.com>, "maiquanthuong2003@yahoo.com" <maiquanthuong2003@yahoo.com>, Mai Văn Tuất <maivantuat@gmail.com>, manhcan28@yahoo.com, manhcuong1881995@yahoo.com.vn, "manhhung1953@yahoo.com" <manhhung1953@yahoo.com>, mavankhangnv@yahoo.com, Nguyen Nhung <mebeuyen2012@gmail.com>, Truong Son Nguyen <mgntson@gmail.com>, Hanh Nguyen <mhanhtt@gmail.com>, mhanhtt23@yahoo.com, Duc Thang Mien <mienducthang@gmail.com>, minhduong2002 <minhduong2002@gmail.com>, minhgiac2007@yahoo.com, minhlongcty@yahoo.com, minhngaanh@yahoo.com, minhtuonghoang@yahoo.com, Khue Nguyen <mobikh@gmail.com>, muoidinh@gmail.com, "muoithon@yahoo.com" <muoithon@yahoo.com>, myhomesvn@yahoo.com, myselfvn@yahoo.com, "mytuan55@yahoo.com" <mytuan55@yahoo.com>, "namphuong204@yahoo.com" <namphuong204@yahoo.com>, nam16hu@yahoo.com, Hung Hoang <ndtm42@gmail.com>, Duy Nguyen <nd7347@yahoo.com>, Nguyễn Đông Yên <ndyen@math.ac.vn>, Duc Dan Nguyen <ngducdan36@gmail.com>, nghi.trnng@yahoo.com, nghiadungkaratedo@gmail.com, nguy huu Tam <nghtam9@googlemail.com>, ngiahao@gmail.com, hanh ngoc <ngochanh_48@yahoo.com.vn>, ngoctrai1203@yahoo.com.vn, ngocpxqm@gmail.com, kimhoa ngo <ngokimhoa2001@yahoo.com>, Ngo Le Van <ngolevan45@yahoo.com.vn>, Thuc Lanh Ngo <ngothuclanhyenhoa@gmail.com>, Nguyễn Thị Ngọc Toản <ngtngoctoan84@gmail.com>, Kimchi Nguyen <nguoichanthanh1943.rg@gmail.com>, nguyencongbinhsdl@yahoo.com, Nguyen Giac Phan Tan Hai <nguyengiac@yahoo.com>, Nguyễn thị Hậu <nguyenhau_vxh@yahoo.com.vn>, Nguyen Huutoan <nguyenhuutoan40@gmail.com>, Phi Nguyễn khoa <nguyenkhoaphivn@gmail.com>, lai nguyen <nguyenlai1952@gmail.com>, nguyenminhhoasg@yahoo.com, minh nhị nguyễn <nguyenminhnhiag@gmail.com>, Minh Thuyet Nguyen <nguyenminhthuyet95@gmail.com>, giao nguyen ngoc <nguyenngocgiao40@gmail.com>, Nguyen Ngoc <nguyenngocpct@gmail.com>, nguyenngocqn@yahoo.com, Pham Xuan Nguyen <nguyennhachoa@gmail.com>, Hồ Hiếu <nguyenphongho@gmail.com>, nguyenphuyen <nguyenphuyen@yahoo.com>, nguyenquochung36@gmail.com, DanhTai Nguyen <nguyentaidanh1962@gmail.com>, Hue Amy Nguyen <nguyentanh1938@gmail.com>, nguyenthituhuy@gmail.com, Trác Nguyễn <nguyentracbn@gmail.com>, Nguyen Trung <nguyentrungvt@gmail.com>, Nguyen Van Le <nguyenvanle546mp@yahoo.com>, Ku Nguyen Van <nguyenvanku@gmail.com>, nguyenvantrinh1970@gmail.com, Nguyễn Viện <nguyenvien49@gmail.com>, Vi Khai <nguyenvikhai@yahoo.com.vn>, "nguyenxnghia@yahoo.com" <nguyenxnghia@yahoo.com>, Nguyen Tran Duc <nguyen4gai@gmail.com>, Nguyet Minh <nguyethuynh2011@gmail.com>, "nguynkhue@yahoo.com.vn" <nguynkhue@yahoo.com.vn>, nha.thongchien@googlemail.com, nhanria1@yahoo.com.vn, "nhatrang1944@yahoo.com" <nhatrang1944@yahoo.com>, Nhuan Ho Ngoc <nhuanho1935@gmail.com>, Hai Thanh <nhuan.thanhhai@gmail.com>, Nhu Ly Do <nhudonhu.2011@gmail.com>, Nguyen Khac Suong <nksuong@gmail.com>, kim nguyen <nltkim13@yahoo.com>, man vinh <npvinhman1931@gmail.com>, Vinh Nguyễn Quang <nqvi2009@gmail.com>, Nguyen Van An <nvanan@gmail.com>, Nguyenh Hanh <nvhanh45@gmail.com>, "orgami2006@yahoo.com" <orgami2006@yahoo.com>, Paulo Thành Nguyễn <paulothanhnguyen@gmail.com>, Hien Pham <pdhien@gmail.com>, Huỳnh Thục Vy <peacecomfort.hoang@gmail.com>, pham le vuong Cac <pham.cac@gmail.com>, pham_ngoc_ky@gmx.net, Truc Pham Chanh <phamchanhtruc@gmail.com>, Minh Pham Gia <phamgiaminhvn@gmail.com>, Pham Ngoc Hue <phamngochue83@gmail.com>, Pham Thu Ha <phamthuha219@gmail.com>, Toàn Phạm <phamtoannhamthan@gmail.com>, phamxuandai2007 <phamxuandai2007@gmail.com>, Lu Phandac <phandaclu1937@gmail.com>, philong huynh <philonghu@gmail.com>, "phmvnthai2005@yahoo.com" <phmvnthai2005@yahoo.com>, "phuandinhsg@gmail.com" <phuandinhsg@gmail.com>, Phuongcuc Nguyen <phuccuong_qt@yahoo.com.vn>, Dinh Kim Phuc <phuckimdinh@yahoo.com>, HOANG FUC <phuochs@gmail.com>, phuoc nguyenhuu <phuocnh44@gmail.com>, phuonghanoi29@yahoo.com.vn, Phuong Nguyen Hong <phuongnau@hotmail.com>, VanPhuong Ngo <phuongngov@gmail.com>, ppn.trai@gibc.com.vn, pvquynhhuong@yahoo.com, Nguyen Van Hanh <qnhanh0312@yahoo.com>, Quang Nguyen Tien <quang17@gmail.com>, "quehuongtoquoc@yahoo.com" <quehuongtoquoc@yahoo.com>, Tran Quoc Thuan <quocthuanct@yahoo.com>, Thuần Nguyễn Quốc <quocthuanct@gmail.com>, Tran Rang <rangtransg@gmail.com>, giang nguyen <saigonvietnam2016@gmail.com>, Hoang Vu <syhoangvu@gmail.com>, Thuy K Tran <t_khangthuy@yahoo.com>, anhtuan lê <taamvu@yahoo.com>, Le Nhut Tan <tanlenhut@gmail.com>, tatrihai@yahoo.com, tat nguyenvan <tat2kus@gmail.com>, But Trần <tdbut2911@yahoo.com.vn>, Dinh Tuyen Truong <tdtuyen42@gmail.com>, thaihien305 petrusthai <thaihien305@gmail.com>, Hai Thanh Than <thanhaithanh@gmail.com>, thanhhu@aol.com, Thanh-Long Nguyen <thanhlong2728@yahoo.com>, Thethanh Nguyen <thethanh1953@gmail.com>, Thien Nguyen <thienfocus@gmail.com>, Thien Vovan <thienmattrantw@gmail.com>, tu tran <thientu39@gmail.com>, thieny1960@yahoo.de, thieund_dna@yahoo.com, thinh.nguyen@trinitymediaww.com, Binh Thinh Thai <thinhthaibinh54@gmail.com>, Trần Hồng Quân <thquan37@gmail.com>, thuahop@yahoo.com, "thuan_nguyenle@yahoo.com.vn" <thuan_nguyenle@yahoo.com.vn>, thuanhv nguyenba <thuan0401@gmail.com>, Mai Thu Ha <thuha.mai@gmail.com>, "thulanthai04@yahoo.com.vn" <thulanthai04@yahoo.com.vn>, Thuong Binh <thuong_binh@yahoo.com>, thu thuy nguyen <thuthuyhotay@gmail.com>, trinhhoangdieu111@yahoo.ca, Truc Nguyen <trinhtruc@gmail.com>, trucnguyensd@yahoo.com, trung hieu <trung.hieu.dao2010@gmail.com>, Trung Hà Tuấn <trunghatuan@gmail.com>, truong_dinhthao@yahoo.com.vn, "truonghonglien2012@gmail.com" <truonghonglien2012@gmail.com>, "tuongquang45@gmail.com" <tuongquang45@gmail.com>, Tuan Nguyen <Tuan_nguyen@bostonglobalforum.org>, Tuan Anh Truong <tuananhmaster@gmail.com>, Tuấn Đỗ Minh <tuancine@gmail.com>, Tran quang Tuan <tuandcs01@gmail.com>, "Tuan Hai Nguyen," <tuanhai2210@gmail.com>, Trần Tươi <tuoitranncv@gmail.com>, Tuyet Huynh <tuyethuynh253@gmail.com>, tv_thang@yahoo.com, Ngac Tran Viet <tvngac@gmail.com>, "uthuy57@yahoo.com" <uthuy57@yahoo.com>, Uyên Kha <uyenkha1955@gmail.com>, vananh_02@yahoo.com, Van Cao <vancao.pasteur@gmail.com>, vanngoctam195@yahoo.com, Nguyen Van Trong <vantrongnguyen40@gmail.com>, Vu Cao Dam <vcd.precen@gmail.com>, Vi Anh Phuoc <vianh106@gmail.com>, Viet stars <vietcosmos@yahoo.com>, Việt Dân Nguyễn <vn.nuocoi@gmail.com>, Vinh Thang Vinh Thang <vinhthangbtn@gmail.com>, vutuan_hongha@yahoo.com, "T. Phuong Anh Vu" <vtpanh@gmail.com>, Phú Vũ Duy <vuduyphu36@gmail.com>, Vu Tran <vuhaianh5256@gmail.com>, Vũ Kim Hạnh <vukimhanh2003@yahoo.com>, ManhLoi Vu <vumanhloi@gmail.com>, "vuongchu171@gmail.com" <vuongchu171@gmail.com>, "xuanngu@ymail.com" <xuanngu@ymail.com>, Xuan Phuong <xuanphuonglotus@gmail.com>, Y Thao garden <ythaogarden@gmail.com>, Trần Văn Huỳnh <2tranvanhuynh@gmail.com>, Nguyen Piu <92piunguyen@gmail.com>, nguyen thuy <thuynguyen@bell.net>, Xuan Su Pham <phamxuansu2008@gmail.com>, Lợi Đoàn <dtloi.vkttl@gmail.com>, Thi Bui <buivietthi@gmail.com>, Thanh Tran <thanhe9@gmail.com>, vutronghong@gmail.com, haitt@pvn.vn, datthuyloi@yahoo.com, Phuc Dan <dantiepphuc@gmail.com>, Nguyen trung dzung <ntdzung990@gmail.com>, khanhtin71 <khanhtin71@gmail.com>, Nguyen Thi Phuong Lam <ntplam@gmail.com>, Do Phuong Lan <phuonglanmpi@gmail.com>, Thai Nguyen quang <thai.nguyenquang@gmail.com>, Hien Nguyen <nguyenbachphuc@gmail.com>, Hoi TranDinh <trandinhhoitl@yahoo.com>, Trần Đức Nguyên <tranducnguyen@gmail.com>, Nguyen Thu Linh <nguyenthulinh98@yahoo.com>, vu_nhat_khai <vu_nhat_khai@yahoo.com.vn>, Do Hoang <donguyenhn@yahoo.com>, viet36thien <viet36thien@yahoo.com>, doquangtuanbdvtw <doquangtuanbdvtw@gmail.com>, maiminhtriet <maiminhtriet@gmail.com>, maithuc_lan@yahoo.com, Luu Phuong <fuongluu@gmail.com>, Tiến Dân Nguyễn <nguyentiendan55@gmail.com>, Nhan Cong Thi Le <claudemonetanna@gmail.com>