Monday, June 30, 2014

Câu chuyện trớ trêu của một người mẹ đi thăm nuôi con gái

Ngô Thị Hồng Lâm | Bauxite Việt Nam | 1.7.2014


Chiều hôm qua 29/6/2014 bà Nguyễn Thị Anh Thư đi từ Quảng Trị vào đến Biên Hòa để chuẩn bị cho việc thăm nuôi con gái là Lê Thị Phương Anh vào ngày 30 hàng tháng theo quy định của trại giam B5 Biên Hòa.
Tàu đổ khách xuống sân ga vào lúc trời mưa thật to. Chờ mãi không tạnh, kêu xe ôm dẫn đi tìm nhà trọ gần trại giam B5 để sáng đi cho nhanh.
Tội quá, một người mẹ tay xách nách mang một giỏ đồ nặng trĩu đi nuôi con trong tù, mà không biết con mình bị tù về tội gì? Nó có giống cái tội “hai bao cao su” của ông Cù Huy Hà Vũ không? Hay là còn dư một bao cao su so với ông Cù Huy Hà Vũ nữa? Người mẹ này vẫn chưa được một nhà đương cục nào báo cho mình biết cả. Có lẽ cũng vì thế mà lần này mẹ Phương Anh không dám đem các cháu vào theo. Phần vì trời mưa, mắc mưa chúng sẽ bệnh. Phần thì không tin vào lời hứa của ông Huỳnh Liên Sơn người nắm quyền cao nhất của ngục tù B5 Đồng Nai rằng sẽ cho các cháu gặp mẹ nó!
Việc gửi đồ diễn ra nhanh chóng hơn những lần trước rất nhiều và những viên công an trại giam họ cũng rất dè dặt trong phát ngôn, chứ không như những lần trước nói năng như lũ chợ trời, thảo khấu!

Nhưng thăm nuôi thì thăm nuôi, người mẹ của Lê Thị Phương Anh vẫn chưa được gặp con mình sau 45 ngày giam giữ trái pháp luật. Lý do đơn giản: công an vẫn chưa “vẽ xong án” cho Phương Anh.
Cũng bởi lý do đó, lần này bà vẫn tiếp tục không nhận được lệnh bắt tạm giam người của cơ quan chức năng là Viện Kiểm sát tỉnh Đồng Nai. Bà Anh Thư yêu cầu công an phải trao tờ lệnh tạm bắt người cho gia đình thì được người có trách nhiệm trả lời như sau:
- CA B5: “Không có”.
- Bà Anh Thư: “Tại sao bắt người lại không có lệnh bắt?”.
- CA B5: “Tất cả những người bị công an Đồng Nai bắt đều không có lệnh bắt. Chứ không riêng gì con chị!”.
À ra thế, công an Đồng Nai vẫn bất chấp dư luận để ngồi xổm trên luật pháp. Bắt người không cần lệnh! Giống kiểu đòi nợ thuê, bắt người của xã hội đen.
Thế thì hết ý kiến rồi. Mọi lời bình xin nhường lại cho công luận trong việc bắt giam trái pháp luật với ba bạn trẻ vô tội là Lê Thị Phương Anh, Phạm Minh Vũ và Đỗ Nam Trung!
Một chuyến đi vô cùng vất vả nhưng kết quả vẫn chỉ là những câu trả lời trống không trước một loạt câu hỏi nặng có đến hàng tạ trong đầu gia đình người bị bắt. Một chế độ không thèm đếm xỉa đến số phận con người.
Trớ trêu!
N. T. H. L.

Wednesday, June 25, 2014

BÁO ĐỘNG: PTT Tàu Hoàng Trung Hải lại âm mưu biến Vũng Áng và cảng Sơn Dương thành đặc khu của Trung Quốc!!!

Lê Anh Hùng



Phố Tàu ở Vũng Áng (Ảnh: Pháp luật Tp HCM)
Trong một bài viết trước đây, tác giả bài này đã chỉ rõ PTT Tàu Hoàng Trung Hải chính là người đã “dâng” cho Trung Quốc 33km2 đất (bằng 1,2 lần diện tích Macao) trong khu kinh tế Vũng Áng và cảng nước sâu Sơn Dương, núp dưới chiêu bài cấp đất dự án cho tập đoàn Formosa Đài Loan.
Mới đây, tập đoàn Formosa lại gửi công văn cho đích danh Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải, trong đó họ đưa ra đề xuất thành lập đặc khu kinh tế gang thép Vũng Áng (bao gồm cả cảng nước sâu Sơn Dương) trực thuộc Văn phòng Chính phủ, tức là thuộc quyền chỉ đạo, giám sát của chính ngài PTT Tàu “phụ trách kinh tế” này.
TBKTSG Online | 25.6.2015 -- Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh (Formosa Hà Tĩnh) vừa có những yêu cầu gởi lên Chính phủ vượt quá khuôn khổ luật pháp và chính sách ưu đãi hiện hành mà bình thường có lẽ không doanh nghiệp nào nghĩ tới.
Đó là đề xuất thành lập đặc khu kinh tế gang thép Vũng Áng và trong đặc khu thành lập ban quản lí, trực thuộc Văn phòng Chính phủ, theo tin từ báo Hải quan. Trong công văn số 1406022/CV-FHS gởi Phó Thủ tướng Chính phủ Hoàng Trung Hải, Formosa đưa ra đề xuất thành lập đặc khu kinh tế gang thép Vũng Áng nhằm xây dựng cảng nước sâu Sơn Dương và đầu tư các ngành công nghiệp liên quan như gang thép, điện....
Với đặc khu này, Formosa đề xuất một loạt biện pháp ưu đãi như được Chính phủ thiết lập cơ chế bảo hộ ngành thép, được Chính phủ ưu đãi cân đối ngoại tệ trong phạm vi hạng mục kinh doanh, được vay vốn từ các tổ chức tài chính nước ngoài, được miễn thu thuế khấu trừ tại nguồn..., miễn thuế nhập khẩu máy móc, thiết bị và nguyên vật liệu...
Cũng theo báo Hải quan, một trong những đề xuất mang tính ưu đãi như thế là “đề nghị được cắt đất để bán lâu dài cho nhân viên” mà Formosa dự kiến số lượng nhân viên cao nhất đạt 15.000 người, nếu tính cả thân nhân của họ là khoảng 60.000 người như một thị trấn gần đặc khu.
Dự án Khu liên hợp gang thép Formosa đang được triển khai xây dựng và dự kiến bắt đầu vận hành giai đoạn 1 vào năm 2015 với tổng công suất khoảng 22,5 triệu tấn thép/năm.

Công văn này đã mở đường cho người Trung Quốc tràn vào chiếm cứ Vũng Áng, Kỳ Anh.


Ngày 23.5.2014, xử lý kiến nghị của Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh (FHS) qua Công văn số 1405069/CV-FHS, PTT Tàu Hoàng Trung Hải đã chỉ đạo: "Về vấn đề thành lập Khu kinh tế đặc thù riêng cho dự án FHS, giao Bộ Kế hoạch và Đầu tư chủ trì, phối hợp với các cơ quan liên quan và UBND tỉnh Hà Tĩnh nghiên cứu, xử lý và trả lời Công ty." Đặc biệt, công văn đóng dấu hoả tốc của Văn phòng Chính phủ này lại được ban hành chỉ 2 ngày sau khi FHS phát công văn đề nghị. Điều này cho thấy sự quan tâm vô cùng đặc biệt mà ngài Phó Thủ tướng Tàu khựa dành cho dự án Formosa. (Ngày 21.5, đích thân ngài PTT đã dẫn đầu đoàn công tác của chính phủ đến Vũng Áng thăm và chỉ đạo khắc phục hậu quả cho Cty Formosa sau vụ bạo động hôm 14.5, vụ việc mà hầu như ai cũng thấy là có sự giật dây và nhắm mắt làm ngơ của chính quyền. Lưu ý: Công văn đề xuất thành lập đặc khu trực thuộc Văn phòng Chính phủ của FHS là Công văn số 1406022/CV-FHS, phát hành sau Công văn 1405069/CV-FHS.)


Đề nghị thành lập đặc khu này là diễn biến mới nhất trong âm mưu nham hiểm của Trung Nam Hải mà nhiều người đã lên tiếng cảnh báo từ lâu: biến khu vực này thành một căn cứ quân sự hết sức lợi hại, sẵn sàng chia cắt Việt Nam trên bộ (ngay dưới chân dãy Hoành Sơn) và trên biển (từ cảng Sơn Dương, một cảng kín sóng gió và đạt độ sâu đến trên -16m cùng với vùng nước rộng rãi, Trung Quốc sẽ dễ dàng kiểm soát được đường biển từ Nam Bộ và Trung Bộ tiếp tế cho miền Bắc Việt Nam).

HÃY CHẶN NGAY BÀN TAY TỘI ÁC CỦA PTT HÁN TẶC HOÀNG TRUNG HẢI ĐỂ CỨU LẤY ĐẤT NƯỚC NÀY!!!
  • Mời quý độc giả xem thêm loạt bài vạch trần bộ mặt thật của ngài PTT Tàu Hoàng Trung Hải trên website của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA):
  1. PTT Hoàng Trung Hải và ngành khai khoáng của Việt Nam (VOA)
  2. Báo động: Người Trung Quốc lại sắp lập căn cứ ở Quảng Trị (VOA)
  3. Hiểm họa Trung Quốc và bài học từ Tiệp Khắc, Ukraina (VOA)
  4. Lào Cai: ‘Tử huyệt’ của phòng tuyến biên giới phía bắc? (VOA)
  5. Trục đường cửa ngõ chiến lược Móng Cái-Hạ Long sẽ rơi vào vòng kiểm soát của Trung Quốc? (VOA)
  6. PTT Hoàng Trung Hải - hiểm họa đằng sau những trò mị dân (VOA)

Monday, June 23, 2014

VAI TRÒ NỔI BẬT CỦA PTT HÁN TẶC HOÀNG TRUNG HẢI Ở BIỂN ĐÔNG

Lê Anh Hùng

Ngoài chức trách “phó thủ tướng phụ trách kinh tế”, góp phần quyết định khiến nền kinh tế Việt Nam ngày càng trì trệ và lệ thuộc sâu sắcvào Trung Quốc, đ/c PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải còn là nhân vật nắm nhiều “quyền sinh quyền sát” về Biển Đông nhất trong bộ máy nhà nước ở Việt Nam suốt nhiều năm qua. 
Cụ thể, kể từ khi được đ/c X đặt vào chiếc ghế quan trọng thứ hai trong chính phủ ngày 2.8.2007, đ/c PTT Hán tặc được giao phụ trách những lĩnh vực liên quan đến Biển Đông như sau:
  1. Tổng cục Biển và Hải đảo: Tổng cục này trực thuộc Bộ Tài nguyên – Môi trường mà bộ này lại thuộc quyền chỉ đạo trực tiếp của PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải (theo Quyết định số 1476/QĐ-TTg ngày 25/8/2011 của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng);
  2. Tổng cục Thuỷ sản: Đây là tổng cục trực thuộc Bộ NN&PTNT, bộ này lại thuộc quyền chỉ đạo của đ/c Hán tặc Hoàng Trung Hải;
  3. Lực lượng Kiểm ngư: Lực lượng này trực thuộc Bộ NN&PTNT, bộ này lại thuộc quyền chỉ đạo của đ/c PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải (đ/c ấy đã phát biểu chỉ đạo tại lễ ra mắt lực lượng kiểm ngư vào ngày 15.4.2014);
  4. Uỷ ban Tìm kiếm Cứu nạn Quốc gia: Địa bàn chính của lực lượng này là Biển Đông, trong khi Chủ tịch Uỷ ban là đ/c PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải. Chính đ/c PTT Hán tặc này là người đã trực tiếp chỉ đạo chiến dịch tìm kiếm chiếc máy bay MH-370 (đa số hành khách là người Trung Quốc) của hãng hàng không Malaysia Airlines hồi tháng Ba vừa qua một cách rầm rộ và tốn kém;
  5. Cảnh sát biển Việt Nam: Lực lượng này cũng chịu sự quản lý, điều động của Uỷ ban Tìm kiếm Cứu nạn Quốc gia, Uỷ ban mà đ/c PTT Hán tặc là Chủ tịch;
  6. Công nghiệp đóng tàu: Ngành này thuộc quyền chỉ đạo, giám sát của ngài Phó Thủ tướng “phụ trách kinh tế” Hoàng Trung Hải; Bộ Công Thương, cơ quan chủ quản của Vinashin, là bộ thuộc quyền quản lý của đ/c PTT Hán tặc;
  7. Công nghiệp dầu khí: Đ/c PTT Hán tặc là Trưởng ban Chỉ đạo Nhà nước các dự án trọng điểm về dầu khí (chưa kể Petro Vietnam còn trực thuộc Bộ Công Thương mà bộ này lại thuộc quyền chỉ đạo trực tiếp của đ/c PTT Hán tặc);
  8. Vận tải biển: Một ngành thuộc Bộ Giao thông – Vận tải và Bộ này lại thuộc quyền quản lý của đ/c PTT Hán tặc;
  9. Phòng chống bão lụt: Biển Đông là mặt trận chính của công tác phòng chống bão lụt và đ/c PTT Hán tặc được Thủ tướng giao thay mặt mình phụ trách lĩnh vực này.
KẾT LUẬN: Với vai trò nổi bật của đ/c PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải ở Biển Đông như thế, với thái độ im lặng hèn nhát và vô trách nhiệm của cả những người hữu trách trong bộ máy lẫn những người có tiếng nói trong xã hội suốt nhiều năm qua về “con ngựa thành Tơ-roa” này, Biển Đông không dần dần mất vào tay Trung Quốc mới là lạ.

Friday, June 20, 2014

Báo chí Trung Quốc: Dương Khiết Trì thăm Việt Nam và kêu gọi "đứa con hoang đàng" trở về

Truyền thông Trung Quốc mô tả chuyến công du của Dương Khiết Trì tới Việt Nam là một thắng lợi ngoại giao và tinh thần đối với Trung Quốc.

Lê Anh Hùng dịch



Các cơ quan truyền thông nước ngoài (trong đó có The Diplomat) đã không nhìn thấy nhiều hy vọng cho một bước đột phá trong quan hệ Trung–Việt khi Uỷ viên Quốc vụ viện Dương Khiết Trì tới Hà Nội tuần này. “Căng thẳng Việt-Trung không giảm nhiệt”, tờ The New York Times cho hay. BBC chạy hàng tít nổi bật “Hội đàm Việt-Trung bế tắc”, còn Reuters thì đưa tin “Trung Quốc trách mắng Việt Nam vì ‘thổi phổng’ vụ giàn khoan HD981”.
Truyền thông Trung Quốc thì lại có cách tiếp cận hoàn toàn khác, với vẻ lạc quan lớn hơn nhiều. “Trung Quốc và Việt Nam nhất trí xử lý thoả đáng các vấn đề song phương nhạy cảm”, Tân Hoa Xã đưa tin trong ấn bản Tiếng Anh. “Bắc Kinh và Hà Nội cam kết xử lý bất đồng”, Nhân Dân Nhật Báo nhấn mạnh. Một đoạn video về chuyến công du của Dương Khiết Trì do CCTV thực hiện lại hướng sự chú ý vào tuyên bố của ông ta rằng ngay cả khi quan hệ Trung-Việt tồi tệ hơn rất nhiều so với hiện tại thì hai bên cũng phải nghĩ cách để sớm giải quyết vấn đề. Dựa trên báo chí Trung Quốc thì các cuộc gặp gỡ của Dương Khiết Trì với các nhà lãnh đạo Việt Nam là một bước đi quan trọng trong việc giải quyết cuộc khủng hoảng giàn khoan dầu.
Điều đó không có nghĩa là Trung Quốc sẵn sàng thoả hiệp. Trái lại, mỗi bài viết đều chứa đựng những tuyên bố quen thuộc của Trung Quốc rằng giàn khoan dầu là chuyện riêng của Trung Quốc, và Việt Nam cần chấm dứt việc quấy nhiễu bất hợp pháp hoạt động của giàn khoan. Thay vào đó, báo chí Trung Quốc lại hàm ý rằng Hà Nội đã thay đổi lập trường. Khác với truyền thông Việt Nam và phương Tây, báo chí Trung Quốc không đưa tin về việc Việt Nam tiếp tục yêu cầu Trung Quốc rút giàn khoan. Thay vì thế, các bài báo của Tân Hoa Xã lại nhấn mạnh rằng Việt Nam và Trung Quốc đã nhất trí “giải quyết thoả đáng các vấn đề song phương”, không quốc tế hoá tranh chấp trên Biển Đông, và không để căng thẳng trên biển ảnh hưởng đến các mối quan hệ song phương lớn hơn.
Dĩ nhiên, nếu Việt Nam thực sự đồng ý “xử lý thoả đáng các vấn đề song phương” theo như định nghĩa của Trung Quốc thì cuộc khủng hoảng giàn khoan dầu coi như đã qua. Thay vì thế, Hà Nội lại có ý tưởng rất khác về khái niệm “xử lý thoả đáng” – theo cách hiểu của họ, Trung Quốc chính là bên đã hành xử “không thoả đáng” khi xâm phạm chủ quyền trên biển của Việt Nam. Bằng cách phớt lờ việc đề cập đến cách hiểu chung của hai bên trong các bài viết, báo chí Trung Quốc đã tự đặt mình vào thế phải kêu ca khi Việt Nam tiếp tục phản đối giàn khoan.
Báo chí Trung Quốc còn mô tả chuyến công du của Dương Khiết Trì không chỉ là một thắng lợi về mặt ngoại giao mà cả về mặt tinh thần. Tân Hoa Xã nhấn mạnh rằng chuyến đi của Dương Khiết Trì tới Hà Nội bản thân nó đã là một bằng chứng cho thấy Trung Quốc chủ động tìm kiếm giải pháp cho vấn đề. Theo Tân Hoa Xã, chuyến thăm của Dương Khiết Trì là một bằng chứng về “sự chân thành muốn giải quyết vấn đề thông qua đối thoại cũng như sự cao thượng vĩ đại” của Trung Quốc. CCTV nói rằng Dương Khiết Trì đến Hà Nội để giúp “đưa quan hệ Trung-Việt sớm trở lại lộ trình đúng đắn”.
Giọng điệu của những bài viết trên báo chí Trung Quốc mô tả Dương Khiết Trì như thể một thầy giáo kiên nhẫn được phái đến để xử lý một sinh viên đặc biệt ngang bướng. Thái độ này thể hiện rõ nhất ở Hoàn Cầu, một tờ báo mang đậm màu sắc dân tộc chủ nghĩa. Hoàn Cầu mô tảchuyến thăm của Dương Khiết Trì như một món quà từ Trung Quốc, đem tới cho Việt Nam thêm một cơ hội nữa để “tự kiềm chế mình trước khi quá muộn”. Chức trách của Dương Khiết Trì ở Hà Nội là nhằm “làm rõ vấn đề mấu chốt và những quan điểm khác nhau” về tình hình. Khi nói chuyện với Việt Nam, Hoàn Cầu viết, Trung Quốc đã “thúc giục ‘đứa con hoang đàng trở về nhà’”. Theo lối diễn giải này thì dường như Dương Khiết Trì không phải đến Hà Nội để thực sự đối thoại, mà chỉ đơn giản là thuyết giảng.
Các bài viết trên báo chí Trung Quốc, bất chấp tính tích cực của chúng, nhằm mục đích chuẩn bị tốt cho Trung Quốc trong trường hợp căng thẳng tiếp tục diễn ra âm ỷ. Mỗi câu chuyện đều nhấn mạnh việc Việt Nam quấy nhiễu giàn khoan của Trung Quốc, cũng như thái độ kiên nhẫn và đại lượng của Trung Quốc trong việc xử lý những hành động khiêu khích đó bằng cách cử Dương Khiết Trì sang Việt Nam để hội đàm. Các bài viết còn nhấn mạnh sự đồng thuận mà hai bên đạt được trong các cuộc gặp; những lời lẽ này sẽ được sử dụng để nhằm vào Hà Nội nếu cuộc khủng hoảng vẫn tiếp tục diễn ra như hiện nay. Truyền thông Trung Quốc đã phát đi một thông điệp mạnh mẽ rằng giờ đây trách nhiệm của Việt Nam là phản ứng đúng đắn trước màn dạo đầu của Trung Quốc, bằng cách chấm dứt những hành động can thiệp và phản đối giàn khoan của Trung Quốc. Chẳng hạn, bài viết trên tờ Hoàn Cầu kết thúc với lời cảnh báo rằng cộng đồng quốc tế sẽ quan sát xem liệu Việt Nam có “nói đi đôi với làm” sau cuộc gặp với Dương Khiết Trì hay không.
Nguồn: The Diplomat

Wednesday, June 18, 2014

Hai trí thức, hai bài viết và hai tâm thế trái ngược

Lê Anh Hùng | 17.6.2014



Sau những lời lẽ hùng hồn trong cuộc trả lời phỏng vấn phóng viên quốc tế ở Philippines mới đây như “không chấp nhận đánh đổi chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc”, đ/c X của chúng ta lại khiến dư luận một phen ồn ỹ.
Tuần vừa rồi lại xuất hiện thêm hai bài viết trên báo chí “phi chính thống” với nội dung gần như hoàn toàn đối chọi nhau mà cả hai đều thu hút được sự quan tâm của nhiều người. Đó là bài “Thoát Trung, nhưng coi chừng một sai lầm bi đát!” của ông Nguyễn Gia Kiểng, một trí thức Việt Nam ở hải ngoại được nhiều người biết đến, và bài “Thượng cấp Tầu Cộng đã ra chỉ lệnh, Thủ tướng hãy cẩn thận” của nhà văn Phạm Thành (blogger Bà Đầm Xoè), một trí thức Việt Nam khá nổi tiếng trong nước.

Tác giả Nguyễn Gia Kiểng đã thẳng thắn chỉ ra bản chất đích thực của đ/c X đằng sau những lời lẽ hùng hồn mà rỗng tuếch của ông ta:
…Điều chắc chắn là ông Dũng đã góp phần quyết định đưa Việt Nam đi sâu vào thế lệ thuộc Trung Quốc. Lệ thuộc Trung Quốc là chọn lựa chiến lược của ĐCSVN từ giữa năm 1984 và là trách nhiệm chung của các bộ chính trị từ đó. Nhưng cũng có những điều chủ yếu thuộc trách nhiệm của hành pháp, nghĩa là thủ tướng. Như cho Trung Quốc thuê dài hạn rừng đầu nguồn; cho Trung Quốc thuê những vùng biển rộng lớn để khai thác hải sản; cho các doanh nghiệp Trung Quốc đưa công nhân ồ ạt sang Việt Nam và tổ chức như những khu riêng của người Hoa; cho người và hàng hóa Trung Quốc vào Việt Nam không kiểm soát; xuất khẩu hàng hóa Trung Quốc mang nhãn made in Vietnam sang Hoa Kỳ và Châu Âu đưa thâm thủng mậu dịch với Trung Quốc lên 24 tỷ USD; cho Trung Quốc trúng thầu gần hết các dự án và sau đó thi công một cách bê bối v.v. Cũng đừng quên Nguyễn Tấn Dũng là người bảo vệ dự án Bô-xit Tây Nguyên một cách quả quyết nhất, tuyên bố “dự án này phải tiếp tục vì là một chủ trương lớn của Đảng”.
… Bởi vì Trung Quốc không thể tìm được một đồng minh lý tưởng hơn ông Dũng, ông vừa hợp tác tận tình với Trung Quốc vừa thẳng tay đàn áp những người chống Trung Quốc. Ai cũng phải thấy là vụ giàn khoan HD-981 đã chỉ có lợi cho Nguyễn Tấn Dũng.
…Nguyễn Tấn Dũng có thể không phải là người nhiệt tình nhất với chính sách phục tùng Trung Quốc nhưng cũng không ai có thể thân Trung Quốc hơn ông. Muốn “thoát Trung” mà lại “phò Dũng” là rất sai, sai một cách bi đát.
…Tóm lại Nguyễn Tấn Dũng là một người rất thiếu kiến thức và khả năng, rất tham nhũng, rất tận tình với Trung Quốc và rất hung bạo đối với những người dân chủ và những người chống chính sách lệ thuộc vào Bắc Kinh. Hơn nữa còn là người đã gây thiệt hại lớn nhất – về mọi mặt kinh tế, xã hội, đạo đức và môi trường – cho đất nước từ hơn mười năm nay. Người ta có thể không dám đả kích ông Dũng vì ông là người đầy quyền lực và rất hung bạo, nhưng ủng hộ và ca tụng ông là chuyện khác.
Ở thái cực ngược lại, nhà văn Phạm Thành lại không chỉ ủng hộ đ/c X một cách nhiệt thành và gần như… vô điều kiện (chỉ qua những lời nói suông của ông ta) mà còn dễ dàng đặt niềm tin vào những gì báo chí Tàu Cộng viết:
Báo chí – tờ Tuần báo Bắc Kinh của Tầu Cộng hôm nay đã chính thức tấn công vào Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bằng chỉ lệnh “hữu nghị” và “đặt lợi ích quốc gia lên trên tất cả mọi thứ khác”. (Nguyên văn: “trong khi những người ủng hộ Trung Quốc nhấn mạnh tầm quan trọng của quan hệ hữu nghị Việt – Trung thì một số lãnh đạo cấp cao mà đại diện là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng” lại “đặt lợi ích quốc gia lên trên tất cả mọi thứ khác”.)
…Tôi thật sự toát mồ hôi khi đọc mấy dòng này trên tờ Tuần báo Bắc Kinh. Tôi sợ thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị bọn chúng hành thích.
…Với những diễn biến xâm lược ngày một leo thang của Tầu Cộng, với một thái độ rõ ràng trong bảo vệ lãnh thổ, chỉ trích tình hữu nghị “viễn vông” chỉ biến đất nước từng bước thành con mồi cho Tầu Cộng, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bị Tầu Cộng đưa vào đích ngắm hạ sát là điều ai cũng có thể hiểu được.
Rõ ràng, trong khi ông Nguyễn Gia Kiểng thể hiện phẩm chất điển hình của một trí thức tự do chủ nghĩa – đó là thái độ ngờ vực quyền lực (với ý thức rằng quyền lực luôn có xu hướng tự tha hoá, quyền lực tuyệt đối thì tha hoá tuyệt đối, như sử gia người Anh Lord Acton từng nói), thì nhà văn Phạm Thành lại thể hiện tâm thế tôn phù, đặt niềm tin vô điều kiện vào quyền lực, chưa kể đây lại là quyền lực trong hệ thống độc tài cộng sản (cụ thể là đ/c X).
Người Việt Nam vẫn thường nói “thâm như Tàu”; giả sử như Tàu Cộng thực sự có ý định ám sát vị thủ tướng mà nhà văn Phạm Thành cho là đang gánh vác sứ mệnh “cứu nhân độ thế” kia thì liệu họ có nên la lối lên như thế hay không nhỉ?! (Thiết tưởng không cần phải nhắc lại rằng “giương đông kích tây” là một trong những kế sách quen thuộc xưa nay của người Tàu. Nếu như nhận định của ông Nguyễn Gia Kiểng – “không ai có thể thân Trung Quốc hơn ông [Nguyễn Tấn Dũng]” – là đúng thì chẳng phải vụ giàn khoan HD981 kia là mưu đồ hoàn hảo của Trung Quốc hòng đánh bóng “tên tuổi” đ/c X và góp phần quyết định để đặt đ/c ấy vào chiếc ghế Tổng Bí thư trong kỳ Đại hội Đảng sắp tới, đồng thời sắp xếp đ/c PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải – người bị tố cáo là đã gài bẫy và khống chế đ/c X suốt nhiều năm nay – vào vị trí Thủ tướng hay sao? Thôn tính Việt Nam theo kiểu đó mới đích thị là “diệu kế” của hậu duệ Tào Tháo, chứ mấy trò “điều binh khiển tướng” ở biên giới kia chủ yếu là để hù doạ những kẻ yếu tim thôi, thưa tất cả những “ủng hộ viên” nhiệt thành của đ/c X.)

Đáng tiếc hơn, quan điểm và tâm thế như của nhà văn Phạm Thành lại không phải là cá biệt trong giới trí thức Việt Nam. Ông Nguyễn Gia Kiểng còn nhận xét:
Cũng đáng ngạc nhiên và thất vọng không kém là thái độ của nhiều trí thức Việt Nam. Họ chống ách lệ thuộc Bắc Kinh và muốn “thoát Trung” nhưng lại ủng hộ Nguyễn Tấn Dũng. Đối với họ Nguyễn Tấn Dũng là người tiến bộ, thân phương Tây và dám đối đầu với Bắc Kinh. Lý do là vì ông đã gửi con đi du học Mỹ, đã gửi thông điệp đầu năm nói tới “đổi mới thể chế” và “xây dựng dân chủ” và mới đây đã công khai phản đối việc Trung Quốc vi phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, sau đó lại tuyên bố không chấp nhận quan hệ lệ thuộc.
Với những ai còn nghi nghi hoặc hoặc, thời gian rồi sẽ trả lời nhận định của ông Nguyễn Gia Kiểng hay của nhà văn Phạm Thành về đ/c X là đúng. Tuy nhiên, điều mà người ta có thể khẳng định dứt khoát ngay bây giờ là chừng nào giới trí thức, tinh hoa của giống nòi, còn mang nặng tâm thế tôn phù, dễ dàng đặt niềm tin vô điều kiện vào quyền lực như nhà văn Phạm Thành, chừng đó nước nhà còn chưa thể trở thành một quốc gia tự do - dân chủ hầu mong thoát ra khỏi vị thế nhược tiểu, luôn bị người láng giềng khổng lồ phương Bắc uy hiếp và đe doạ thôn tính./.

Hai trí thức, hai bài viết và hai tâm thế trái ngược

Lê Anh Hùng | 17.6.2014



Sau những lời lẽ hùng hồn trong cuộc trả lời phỏng vấn phóng viên quốc tế ở Philippines mới đây như “không chấp nhận đánh đổi chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc”, đ/c X của chúng ta lại khiến dư luận một phen ồn ỹ.
Tuần vừa rồi lại xuất hiện thêm hai bài viết trên báo chí “phi chính thống” với nội dung gần như hoàn toàn đối chọi nhau mà cả hai đều thu hút được sự quan tâm của nhiều người. Đó là bài “Thoát Trung, nhưng coi chừng một sai lầm bi đát!” của ông Nguyễn Gia Kiểng, một trí thức Việt Nam ở hải ngoại được nhiều người biết đến, và bài “Thượng cấp Tầu Cộng đã ra chỉ lệnh, Thủ tướng hãy cẩn thận” của nhà văn Phạm Thành (blogger Bà Đầm Xoè), một trí thức Việt Nam khá nổi tiếng trong nước.

Tác giả Nguyễn Gia Kiểng đã thẳng thắn chỉ ra bản chất đích thực của đ/c X đằng sau những lời lẽ hùng hồn mà rỗng tuếch của ông ta:
…Điều chắc chắn là ông Dũng đã góp phần quyết định đưa Việt Nam đi sâu vào thế lệ thuộc Trung Quốc. Lệ thuộc Trung Quốc là chọn lựa chiến lược của ĐCSVN từ giữa năm 1984 và là trách nhiệm chung của các bộ chính trị từ đó. Nhưng cũng có những điều chủ yếu thuộc trách nhiệm của hành pháp, nghĩa là thủ tướng. Như cho Trung Quốc thuê dài hạn rừng đầu nguồn; cho Trung Quốc thuê những vùng biển rộng lớn để khai thác hải sản; cho các doanh nghiệp Trung Quốc đưa công nhân ồ ạt sang Việt Nam và tổ chức như những khu riêng của người Hoa; cho người và hàng hóa Trung Quốc vào Việt Nam không kiểm soát; xuất khẩu hàng hóa Trung Quốc mang nhãn made in Vietnam sang Hoa Kỳ và Châu Âu đưa thâm thủng mậu dịch với Trung Quốc lên 24 tỷ USD; cho Trung Quốc trúng thầu gần hết các dự án và sau đó thi công một cách bê bối v.v. Cũng đừng quên Nguyễn Tấn Dũng là người bảo vệ dự án Bô-xit Tây Nguyên một cách quả quyết nhất, tuyên bố “dự án này phải tiếp tục vì là một chủ trương lớn của Đảng”.
… Bởi vì Trung Quốc không thể tìm được một đồng minh lý tưởng hơn ông Dũng, ông vừa hợp tác tận tình với Trung Quốc vừa thẳng tay đàn áp những người chống Trung Quốc. Ai cũng phải thấy là vụ giàn khoan HD-981 đã chỉ có lợi cho Nguyễn Tấn Dũng.
…Nguyễn Tấn Dũng có thể không phải là người nhiệt tình nhất với chính sách phục tùng Trung Quốc nhưng cũng không ai có thể thân Trung Quốc hơn ông. Muốn “thoát Trung” mà lại “phò Dũng” là rất sai, sai một cách bi đát.
…Tóm lại Nguyễn Tấn Dũng là một người rất thiếu kiến thức và khả năng, rất tham nhũng, rất tận tình với Trung Quốc và rất hung bạo đối với những người dân chủ và những người chống chính sách lệ thuộc vào Bắc Kinh. Hơn nữa còn là người đã gây thiệt hại lớn nhất – về mọi mặt kinh tế, xã hội, đạo đức và môi trường – cho đất nước từ hơn mười năm nay. Người ta có thể không dám đả kích ông Dũng vì ông là người đầy quyền lực và rất hung bạo, nhưng ủng hộ và ca tụng ông là chuyện khác.
Ở thái cực ngược lại, nhà văn Phạm Thành lại không chỉ ủng hộ đ/c X một cách nhiệt thành và gần như… vô điều kiện (chỉ qua những lời nói suông của ông ta) mà còn dễ dàng đặt niềm tin vào những gì báo chí Tàu Cộng viết:
Báo chí – tờ Tuần báo Bắc Kinh của Tầu Cộng hôm nay đã chính thức tấn công vào Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bằng chỉ lệnh “ hữu nghị” và “đặt lợi ích quốc gia lên trên tất cả mọi thứ khác”. (Nguyên văn: “trong khi những người ủng hộ Trung Quốc nhấn mạnh tầm quan trọng của quan hệ hữu nghị Việt – Trung thì một số lãnh đạo cấp cao mà đại diện là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng” lại “đặt lợi ích quốc gia lên trên tất cả mọi thứ khác”.)
…Tôi thật sự toát mồ hôi khi đọc mấy dòng này trên tờ Tuần báo Bắc Kinh. Tôi sợ thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị bọn chúng hành thích.
…Với những diễn biến xâm lược ngày một leo thang của Tầu Cộng, với một thái độ rõ ràng trong bảo vệ lãnh thổ, chỉ trích tình hữu nghị “viễn vông” chỉ biến đất nước từng bước thành con mồi cho Tầu Cộng, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bị Tầu Cộng đưa vào đích ngắm hạ sát là điều ai cũng có thể hiểu được.
Rõ ràng, trong khi ông Nguyễn Gia Kiểng thể hiện phẩm chất điển hình của một trí thức tự do chủ nghĩa – đó là thái độ ngờ vực quyền lực (với ý thức rằng quyền lực luôn có xu hướng tự tha hoá, quyền lực tuyệt đối thì tha hoá tuyệt đối, như sử gia người Anh Lord Acton từng nói), thì nhà văn Phạm Thành lại thể hiện tâm thế tôn phù, đặt niềm tin vô điều kiện vào quyền lực, chưa kể đây lại là quyền lực trong hệ thống độc tài cộng sản (cụ thể là đ/c X).
Người Việt Nam vẫn thường nói “thâm như Tàu”; giả sử như Tàu Cộng thực sự có ý định ám sát vị thủ tướng mà nhà văn Phạm Thành cho là đang gánh vác sứ mệnh “cứu nhân độ thế” kia thì liệu họ có nên la lối lên như thế hay không nhỉ?! (Thiết tưởng không cần phải nhắc lại rằng “giương đông kích tây” là một trong những kế sách quen thuộc xưa nay của người Tàu. Nếu như nhận định của ông Nguyễn Gia Kiểng – “không ai có thể thân Trung Quốc hơn ông [Nguyễn Tấn Dũng]” – là đúng thì chẳng phải vụ giàn khoan HD981 kia là mưu đồ hoàn hảo của Trung Quốc hòng đánh bóng “tên tuổi” đ/c X và góp phần quyết định để đặt đ/c ấy vào chiếc ghế Tổng Bí thư trong kỳ Đại hội Đảng sắp tới, đồng thời sắp xếp đ/c PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải – người bị tố cáo là đã gài bẫy và khống chế đ/c X suốt nhiều năm nay – vào vị trí Thủ tướng hay sao? Thôn tính Việt Nam theo kiểu đó mới đích thị là “diệu kế” của hậu duệ Tào Tháo, chứ mấy trò “điều binh khiển tướng” ở biên giới kia chủ yếu là để hù doạ những kẻ yếu tim thôi, thưa tất cả những “ủng hộ viên” nhiệt thành của đ/c X.)

Đáng tiếc hơn, quan điểm và tâm thế như của nhà văn Phạm Thành lại không phải là cá biệt trong giới trí thức Việt Nam. Ông Nguyễn Gia Kiểng còn nhận xét:
Cũng đáng ngạc nhiên và thất vọng không kém là thái độ của nhiều trí thức Việt Nam. Họ chống ách lệ thuộc Bắc Kinh và muốn “thoát Trung” nhưng lại ủng hộ Nguyễn Tấn Dũng. Đối với họ Nguyễn Tấn Dũng là người tiến bộ, thân phương Tây và dám đối đầu với Bắc Kinh. Lý do là vì ông đã gửi con đi du học Mỹ, đã gửi thông điệp đầu năm nói tới “đổi mới thể chế” và “xây dựng dân chủ” và mới đây đã công khai phản đối việc Trung Quốc vi phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, sau đó lại tuyên bố không chấp nhận quan hệ lệ thuộc.
Với những ai còn nghi nghi hoặc hoặc, thời gian rồi sẽ trả lời nhận định của ông Nguyễn Gia Kiểng hay của nhà văn Phạm Thành về đ/c X là đúng. Tuy nhiên, điều mà người ta có thể khẳng định dứt khoát ngay bây giờ là chừng nào giới trí thức, tinh hoa của giống nòi, còn mang nặng tâm thế tôn phù, dễ dàng đặt niềm tin vô điều kiện vào quyền lực như nhà văn Phạm Thành, chừng đó nước nhà còn chưa thể trở thành một quốc gia tự do - dân chủ hầu mong thoát ra khỏi vị thế nhược tiểu, luôn bị người láng giềng khổng lồ phương Bắc uy hiếp và đe doạ thôn tính./.

Sunday, June 15, 2014

HÀNH TRÌNH THĂM NUÔI PHƯƠNG ANH LẦN THỨ 2 TẠI TRẠI GIAM B5 CÔNG AN TỈNH ĐỒNG NAI 14/6/2014

Ngô Thị Hồng Lâm | Bauxite Việt Nam | 15.6.2014



Lịch cho thân nhân tiếp tế thăm nuôi từ gia đình đối với những người đang bị giam giữ tại trại giam B5 công an tỉnh Đồng Nai trong tháng vào các ngày 10 –  20 – 30.
Ngày 6/6/2014, công an Đông Hà và công an Đồng Nai đến nhà bà Nguyễn Thị Anh Thư – mẹ ruột của Lê Thị Phương Anh – đọc lệnh khám nhà do bà làm chủ nhà, nhưng đã bị bà Nguyễn Thị Anh Thư từ chối lệnh này, bởi lệnh này sai luật hiện hành không đúng đối tượng. Trước khi rút đi, viên công an Đồng Nai Huỳnh Liên Sơn đã dặn miệng với bà Nguyễn Thị Anh Thư: “Ngày 14/6/2014 chị hãy vào thăm nuôi Phương Anh. Chị cứ đưa cả 3 cháu vào cho nó gặp mẹ nó và chúng tôi sẽ lo tiền cho chị lượt ra”. Viên công an này còn ra lệnh cho thuộc cấp cùng đi xem tờ lịch trên tường để biết đó là vào ngày thứ mấy của tuần. Nó là ngày thứ 7 cuối tuần. Viên công an Huỳnh Liên Sơn dặn chắc như đinh đóng cột: thứ 7 chúng tôi sẽ tiếp chị tại trại giam B5!

Ngày 12/6/2014, bà Nguyễn Thị Anh Thư đã đem 3 đứa con của Lê Thị Phương Anh và thêm đứa con gái của bà là em kế của cô Lê Thị Phương Anh (học lớp 10) đi cùng để phụ với bà giữ 3 đứa nhỏ lên tàu hỏa từ Quảng Trị vào Biên Hòa. Chiều 13/6/2014 tàu vào tới ga Biên Hòa. Suốt hành trình, mấy đứa trẻ ói mật xanh, mật vàng và mệt mỏi. Đem theo 3 đứa cháu nhỏ, một cái gánh trách nhiệm và tình thương với chúng hết sức nặng nề. Bơ vơ một mình giữa sân ga Biên Hòa. Trời thì mưa rào không ngớt. 
Bà Nguyễn Thị Anh Thư điện thoại cho thuộc cấp của công an Huỳnh Liên Sơn là viên công an điều tra Đồng Nai tên Hoài ra sân ga đón bà và 4 đứa trẻ nhỏ. Nhưng tất cả mười mấy cuộc điện thoại của bà chuông reo hoài mà không người nhấc máy. Thất vọng, bà quay ra điện vào máy của tôi để báo  tình hình của bà. Tôi bỏ hết công việc, mặc dù đang mưa cũng đội trời mưa đi ngay lên Biên Hòa, không thể để bà và các cháu bị bơ vơ.
Ra khỏi nhà, tôi đi mua 4 hộp cơm sườn đem theo cho 4 người nhà bà Nguyễn Thị Anh Thư. Tôi đến ga Biên Hòa lúc 18 giờ, đưa cơm cho bà và các cháu ăn xong là đi tìm chổ ngủ cho bà Nguyễn Thị Anh Thư và các cháu. Chiều xuống, bé gái út bắt đầu khóc đòi mẹ. Bà ngoại bế trên tay vẫn khóc, vẫn bứt rứt. Mọi người đều nín thở không dám nhắc đến mẹ nó! Khóc một hồi rồi nó mệt lả đi trong giấc ngủ thổn thức trên tay bà ngoại.
7 giờ sáng 14/6/2014, bọn trẻ đi đường mệt nên gọi mãi mà chúng không dậy nổi. 7 giờ 30 gọi lần nữa thì chúng thức. Cho chúng ăn xong, gọi xe chở bà Nguyễn Thị Anh Thư cùng 4 đứa bé đến cổng trại giam B5 Đồng Nai là lúc 8 giờ.
Người gác cổng nói: “Nếu ông ấy hẹn bà thì bà có giấy hẹn không? Hôm nay thứ 7 không làm việc”. Bà Nguyễn Thị Anh Thư cho biết: “Ông Huỳnh Liên Sơn đã hẹn tôi đem 3 đứa nhỏ vào đây ngày hôm nay sáng thứ 7”. Người gác cổng trả lời tiếp: ”Thế thì bà gọi điện cho ông ấy đi, ông ấy phải báo với chúng tôi thì mới giải quyết cho bà vào”. Bà Anh Thư cho biết là không biết số điện thoại của ông Huỳnh Liên Sơn. Số của ông Hoài (CS điều tra) gọi cả mấy chục lần không nghe máy.
Tôi lên tiếng rất ôn tồn: việc đưa những đứa trẻ đi hàng ngàn cây số là chuyện rất vất vả. Đến giờ phải cho chúng nó phải ăn no, đến giờ chúng nó phải đi tiêu, đi tiểu phải cho nó đi. Bây giờ các anh vào hỏi thượng cấp xem họ có tiếp “con mẹ” Anh Thư và 3 đứa trẻ nhỏ như đã hứa không? Nếu không thì cho biết để chúng tôi còn phụ với bà ấy đưa chúng ra tàu về lại Đông Hà. Có tiếp dân thì cũng phải xong trước 16 giờ chiều để bà ấy còn kịp về đúng giờ tàu chạy. Nếu trễ giờ thì bà ấy phải ở lại.
Đến đây thì một người gác cổng chạy xe vào trong để hỏi. Một lát quay ra nói rằng, hẹn chừng 10 phút sẽ ra có người ra đón bà vào. Chờ đến 8 giờ 15 cũng không thấy ai ra đón. Tôi nhắc tiếp với người gác cổng. Họ lại phán cứ chờ! Lại ngồi chờ.  Đến 8 giờ 40, bà Anh Thư điện thoại cho CS điều tra Hoài, thì ông ta biểu đưa điện thoại cho người gác cổng nghe để cho một mình bà Anh Thư vào. Kể cả cháu gái út 2,5 tuổi cũng không cho đem theo, mặc dù cháu đang còn đeo dính mẹ và bà ngoại. Đúng lúc này thì họ dẫn Phương Anh đi ngang. Phương Anh mặc bộ đồ màu đỏ (cách chỗ chúng tôi đứng ở cổng chừng 30 m). Bà Anh Thư bất ngờ nhìn thấy và gọi cả mấy người cùng nhìn thấy nhau được 5 phút.
Bà Anh Thư đi vào trong lúc 8 giờ 50. Bà ngoại vừa đi khỏi, con bé bắt đầu mếu. Dì nó bế nó cũng không cho, tôi bế thì lại càng không được, chỉ cho mỗi con chị bế. Con chị bế nó xiêu vẹo thấy muốn ngã cả 2 chị em. Nó vẫn cứ khóc đòi theo bà ngoại.
Đến 9 giờ 40 có một viên công an tuổi còn trẻ, lối ngoài 30, người cao, đậm mặc thường phục đi cùng bà Anh Thư ra cổng trại giam để đón đoàn người có 1 bà ngoại, 1 con dì cùng 3 đứa trẻ nhỏ, đứa bé nhất mới 2,5 tuổi vào trong hang sói với hy vọng họ cho bọn trẻ gặp mẹ nó như họ đã hứa! Khi bà đi ra cách cổng khoảng 30 m, thằng cu tí thấy bóng bà ngoại từ xa chạy đón bà ngoại. Nó đang chạy vào thì con chó màu vàng đi đằng sau viên công an vọt chạy tới vồ nó. Thằng bé hốt hoảng, mặt tái xanh tái xám quay ngược lại chạy thục mạng ra cổng. Tôi dậm chân nạt con chó, nó vẫn dồn đuổi theo thằng bé, thằng bé vừa bỏ chạy vừa hét lên sợ hãi. Bà ngoại nó la con chó nhưng chẳng ăn thua. Nếu như viên công an kia sống có tình người, có đạo đức, có lòng yêu trẻ thì anh ta sẽ đuổi theo la con chó, con chó sẽ phải nghe theo lời chủ mà dừng lại. Nhưng không, anh ta cứ điềm nhiên đi bên cạnh người đàn bà đang gào thét con chó. Vì có tôi đứng chận trước mặt nên con chó không dám vồ thằng bé mà bỏ chạy. Tôi xót xa ôm thằng bé vào lòng! Nếu như trong cuộc chạy trốn con chó hôm nay, vì sợ, vì hốt hoảng mà thằng bé té vấp ngã sứt đầu mẻ trán thì không biết viên công an nọ có bị lương tâm cắn rứt hay không?
Khi mọi người ra đến cổng, tôi nói với viên công an kia một cách gay gắt rằng: “Anh sống không có tình người. Để mặc một con chó của mình rượt đuổi 1 đứa bé chạy thục mạng trong sợ hãi. Không biết anh có con không? Sống thất đức chắc gì ông trời cho có con?”.Nét mặt bà Anh Thư lúc này tràn đầy hy vọng là sẽ bọn trẻ sẽ được xà vào lòng mẹ nó và bà cũng được ôm đứa con gái mình trong lòng một giây phút ít ỏi. Trời ơi, thật tội nghiệp cho nỗi lòng người mẹ thương con! Bà nhanh nhẩu tay bế đứa bé út, tay dắt thằng cu tí, con dì thì xách giỏ đồ, con bé lớn thì đi theo sau giống hệt dòng người tị nạn năm nào!
Viên cảnh sát có vẻ hầm hè với tôi. Tôi biết ngay đây là một trò cù cưa mặc cả nên nói với Anh Thư: Thôi hy vọng mà làm gì, không cần gặp nữa, cho bọn trẻ đi về kẻo trời mưa xuống lại trễ tàu, mắc mưa nó lại bệnh. Nhưng bà Anh Thư vẫn bước chân đi với bản năng làm mẹ của phụ nữ tràn đầy hy vọng giây khắc hiếm hoi được ở bên con mà không cần nghe tôi nói gì.
Như vậy là đã 10 giờ trưa, nghe bà Anh Thư kể lại: “Vào đến nơi họ bảo tôi bà Lâm là gì với bà? Bà Lâm này là đồng bọn của Phương Anh, bà đừng có nghe bà Lâm. Phương Anh 1 thì bà Lâm tới 10 đó. Bà Lâm nhận tiền nước ngoài rồi cho bà bao nhiêu tiền? Bà đừng có nghe mấy người đó xúi giục. Bà vào Biên Hòa bà đã đi những đâu? Ai đón bà ở sân ga? Thằng rể bà đâu, bà về bảo nó đừng có đi lang thang mà con gái bà chết đó. Vì nó bị tâm thần nên mới không bắt nó, chứ không là bắt rồi!”.
Hết giờ làm việc, công an đi mua 5 hộp cơm về. Có 3 hộp cho 3 đứa bé thì có 1 cái đùi gà. Còn lại 2 hộp thì ít đồ ăn hơn. Vì mệt và nhớ con gái nên bà Anh Thư không ăn hộp cơm mà họ đã mua cho bà. Đến đầu giờ làm việc buổi chiều luật sư Dũng cho 3 đứa bé 500.000 đồng và họ bảo bà Anh Thư cho bọn trẻ đi về đi, không giải quyết cho các cháu gặp mẹ và cũng không hỗ trợ tiền xe cho bà vì bà Lâm làm ồn ào ngoài cổng. Lần sau bà đi một mình không gặp mấy người đó thì chúng tôi giải quyết cho mấy đứa gặp mẹ nó. Bà gọi tắc xi vào đây đón về đi. Lúc này thoáng thấy bóng quần áo màu đỏ của Phương Anh đi ngang, bà dặn với theo Phương Anh: “Con không được hủy luật sư Nam nghe không?” thì viên công an đang ở cạnh bà đưa tay bịt mồm bà lại không cho nói tiếp. Giống như đã bịt mồm cha Lý trong phiên tòa.
Bà Anh Thư gọi tắc xi vào tận sân trại giam B5 và đưa bọn trẻ ra sân ga để mua vé và chờ đến giờ tàu chạy. Một nhóm người theo dõi xe tắc xi chở bà vào đến tận sân ga Biên Hòa. Họ lảng vảng ở sân ga.
À ra thế, họ đem tôi ra để vu khống. Họ nói lấy được. Họ quen cách nói một mình một chợ. Họ bảo tôi nhận tiền của nước ngoài rồi cho bà Anh Thư bao nhiêu? Tôi xin trả lời trước công luận rằng: tôi không quen vợ chồng Lê Anh Hùng và Lê Thị Phương Anh. Nhưng tôi ủng hộ những việc làm chính đáng của họ với đất nước. Từ trước tới nay chưa một lần tôi nhận tiền của người nước ngoài gửi cho tôi. Nếu họ nói tôi nhận tiền của nước ngoài thì tôi nhận của người nào? Nhận bao nhiêu? Nhận ngày nào, tháng nào? Họ phải có bằng chứng. Nếu không có là họ đã nói LÁO. Họ đã VU KHỐNG với tôi một cách trắng trợn.
Công an Đồng Nai nên nhớ rằng đồng tiền tôi làm ra từ mồ hôi nước mắt của tôi. Cho ai là quyền của tôi. Đồng tiền của tôi không phải là đồng tiền bẩn từ tham nhũng, hay đi buôn bán ma túy phi pháp, hay nhận hối lộ mà có. Tuyệt vời hơn nữa lại có cô em nuôi cho thì tôi càng không có được diễm phúc này. Cả 2 vợ chồng tôi sống rất lương thiện. Tôi sống bằng những kiến thức Đông y thường thức chăm sóc người già tại nhà riêng của họ. Những người bị tai biến mạch máu tôi chăm sóc họ đều hồi phục trở lại và đã trở thành một thương hiệu, nên không lúc nào tôi thiếu việc làm. Anh em khó khăn tôi giúp được gì tôi giúp ngay bằng cả tấm lòng. Ông Tô Hải đau một trận liệt giường tôi cũng đã từng nuôi và chăm sóc bằng những kiến thức đông y của mình, cho đến nay ông ấy đã phục hồi. Đó là điều có thật!Công an trại giam B5 Đồng Nai nhớ nhé. Đừng ngậm máu phun người!
Vài dòng tường thuật lại với cộng đồng về tư cách của công an trại giam B5 Đồng Nai.

Tuesday, June 10, 2014

Đơn tố cáo Công an Đồng Nai về hành vi bắt giữ người trái phép, vi phạm luật tố tụng và khám xét nhà tuỳ tiện

Lê Anh Hùng | 10.6.2014

Kính thưa quý vị!
Hôm nay, tôi đã gửi Đơn Tố Cáo Công an Đồng Nai về hành vi bắt giữ người trái phép, vi phạm luật tố tụng và khám xét nhà tuỳ tiện thông qua dịch vụ chuyển phát nhanh đảm bảo của bưu điện đến các cá nhân và cơ quan có trách nhiệm.
Rất mong nhận được sự quan tâm theo dõi và lên tiếng ủng hộ của dư luận trong và ngoài nước về vụ việc này.
Xin trân trọng cám ơn quý vị!
Lê Anh Hùng












Saturday, June 7, 2014

CÔNG AN ĐỒNG NAI VÀ QUẢNG TRỊ LẠI SÁCH NHIỄU GIA ĐÌNH LÊ THỊ PHƯƠNG ANH

Lê Anh Hùng | 7.6.014



Khoảng 15h hôm qua, 6/6/2014, một lực lượng khoảng 15 công an tỉnh Đồng Nai và Quảng Trị với đầy đủ ô tô, còng và roi điện, đã đến nhà bà ngoại của Lê Thị Phương Anh tại Khu phố 7, P.5, Đông Hà, Quảng Trị đọc lệnh và tiến hành khám xét nhà.
Gia đình bà ngoại Phương Anh đã quyết liệt phản đối hành động xét nhà một cách tùy tiên này vì: Thứ nhất là công an có đọc lệnh khám xét nhưng không giao văn bản lệnh xét nhà cho gia đình.
Thứ hai đây không phải nhà của chúng tôi (Lê Anh Hùng – Lê Thị Phương Anh) mà chỉ là nơi chúng tôi ở nhờ.
Bất chấp sự phản đối đó, họ vẫn tiến hành khám xét nhà. Họ định kiểm tra và thu giữ luôn cả máy tính để bàn nhưng mẹ Phương Anh không đồng ý vì máy tính đó là tài sản riêng của bà, không liên quan đến Phương Anh nên họ không được phép xâm phạm.
Cuối cùng, sau gần 1 giờ khám xét, họ lấy đi hai tờ giấy viết tay của tôi, tiến hành lập biên bản nhưng lại không giao cho gia đình chúng tôi một bản nào cả.

Rõ ràng công an Đồng Nai và công an Quảng Trị đã hành động một cách tùy tiện, bất chấp luật pháp của nhà nước CHXHCN Việt Nam, trong khi lẽ ra họ phải là những người chấp hành và thực thi nghiêm túc nhất. (Việc công an Đồng Nai và Quảng Trị huy động một lực lượng hùng hậu đến khám xét nhà bà ngoại Phương Anh rồi thu giữ 2 tờ giấy viết tay của tôi cho thấy nhiều khả năng mục đích chính của họ là nhằm bắt giữ tôi, nhưng do lúc đó tôi không có mặt ở nhà và vụ việc đã kịp gây xôn xao trên mạng nên họ buộc phải rút lui sớm.)
Xin nhắc lại là Lê Thị Phương Anh cùng với hai người bạn là Phạm Minh Vũ và Đỗ Nam Trung bị công an Đồng Nai bắt giam trái phép khi họ đang đi trên đường đến nay đã 23 ngày mà gia đình người bị bắt giam vẫn chưa có bất kì một thông báo chính thức nào bằng văn bản từ phía công an.
Không hiểu thứ “pháp luật” mà công an Đồng Nai đang thực thi là thứ “pháp luật” gì?
  • Tin liên quan:
  1. CẬP NHẬT THÔNG TIN VỀ TÌNH HÌNH CỦA PHƯƠNG ANH
  2. THÔNG BÁO: TÌNH TRẠNG CỦA PHƯƠNG ANH TRONG TRẠI TẠM GIAM B5 CÔNG AN ĐỒNG NAI
  3. Thực hư chuyện ba đảng viên Việt Tân kích động biểu tình bị bắt
  4. S.O.S: Công an Đồng Nai tiếp tục chà đạp lên pháp luật
  5. CHIÊU TRÒ CŨ RÍCH CỦA Đ/C X
  6. THƯ NGỎ GỬI BỘ TRƯỞNG CÔNG AN TRẦN ĐẠI QUANG VÀ ĐBQH DƯƠNG TRUNG QUỐC
  7. KHẨN BÁO: NGƯỜI TỐ CÁO LÃNH ĐẠO BỊ CÔNG AN BẮT CÓC!!!

Wednesday, June 4, 2014

CẬP NHẬT THÔNG TIN VỀ TÌNH HÌNH CỦA PHƯƠNG ANH

Lê Anh Hùng | 4.6.2014


Hôm 2.6, trên Facebook đã xuất hiện những thông tin không hay về Lê Thị Phương Anh khiến không chỉ tôi mà hẳn nhiều người nữa cũng không tránh khỏi bị sốc.
Sáng 3.6, tôi đã gặp luật sư Trần Thu Nam, người đã ký hợp đồng hỗ trợ pháp lý với Phương Anh trước đây và đã làm việc với Công an Đồng Nai sáng hôm qua.
Luật sư Nam đã đưa cho tôi xem tờ đơn viết tay với nội dung chính là đề nghị huỷ hợp đồng mà Lê Thị Phương Anh đã ký với ông. 
Phương Anh cùng Minh Vũ và Nam Trung đã bị khởi tố về tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của nhà nước” (Điều 258 Bộ luật Hình sự).
Về việc này, tôi xin có mấy ý kiến như sau:
1) Nét chữ trong tờ đơn kia tuy trông giống với nét chữ của Phương Anh, nhưng không ai có thể đoan chắc 100% trừ phi Phương Anh chính thức thừa nhận điều này một cách công khai. Việc công an dùng nhục hình để ép cung, bức cung là hiện tượng phổ biến ở Việt Nam mà dư luận đã nhiều lần lên tiếng.
Công an cũng có thể dùng những đòn phép tâm lý với một người mẹ của 3 đứa con thơ như Phương Anh: doạ bắt cả chồng nếu không nghe theo họ, doạ sẽ kết án với tội “kích động bạo loạn” với mức án cao nhất là tử hình như báo chí nhà nước loan tin trước đó, v.v. Văn phong của tờ đơn chắc chắn là không phải của Phương Anh nên nếu thực sự do Phương Anh viết thì rõ ràng đó là một “tác phẩm” đọc-viết dưới sự “chỉ đạo tài tình” của Công an Đồng Nai;

Phương Anh tham gia biểu tình đòi tự do cho chị Bùi Thị Minh Hằng tại Hà Nội ngày 23.3.2014
2) Phương Anh đang ở trong hang cọp và phải đối mặt với vô vàn mưu mô quỷ quyệt, thâm độc của công an nên nếu ai đó nói “Phương Anh hợp tác với an ninh” thì e rằng quá hấp tấp và bất nhẫn;
3) Công an Đồng Nai có thể đã nói (dối) với Phương Anh rằng luật sư Nam đã từ chối bào chữa cho Phương Anh và nếu Phương Anh muốn có luật sư bào chữa khác thì phải viết đơn xin huỷ hợp đồng đã ký với luật sư Nam. Khả năng này là hoàn toàn có cơ sở bởi hôm 30.5.2014, Công an Đồng Nai đã nói với mẹ Phương Anh là luật sư Nam từ chối bào chữa cho Phương Anh (như tôi đã thuật lại trong bài “Thông báo: Tình trạng của Phương Anh trong trại tạm giam B5, Công an Đồng Nai”.[1] Theo luật sư Nam, khi ra toà, nếu Phương Anh biết là mình bị lừa thì cô ấy có thể yêu cầu thay đổi hoặc bổ sung luật sư bào chữa cho mình;
4) Tuy việc Phương Anh cùng Minh Vũ và Nam Trung bị bắt tại Đồng Nai là điều đáng tiếc, nhưng hầu hết mọi người, đặc biệt là các luật sư am hiểu, đều cho rằng vụ việc không có gì là nghiêm trọng, cùng lắm thì bị tạm giữ vài ngày rồi thả thôi. 
Vì thế, việc Phương Anh cùng 2 bạn bị khởi tố theo Điều 258 Bộ luật Hình sự khiến người ta không khỏi liên tưởng đến lý do Phương Anh đang đứng đơn tố cáo một số vị lãnh đạo đảng và nhà nước Việt Nam: PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và (nguyên) TBT Nông Đức Mạnh. Việc báo chí nhà nước trước đó loan tin công an Đồng Nai vừa bắt giữ 3 đối tượng nhận tiền và chịu sự chỉ đạo của Việt Tân để “kích động biểu tình bạo loạn” càng khiến người ta nghi ngờ rằng đằng sau vụ bắt giữ Phương Anh – Minh Vũ – Nam Trung có nhiều điều mờ ám và âm mưu bẩn thỉu.
Mặc dù đây là một vụ tố cáo công khai, đúng pháp luật và đã kéo dài hơn 6 năm qua nhưng đến nay vẫn chưa được nhà chức trách Việt Nam giải quyết đúng pháp luật. Nay bỗng nhiên người tố cáo bị bắt giữ và khởi tố theo Điều 258 Bộ luật Hình sự rõ ràng là điều BẤT BÌNH THƯỜNG;
5) Vụ tố cáo các vị lãnh đạo đảng và nhà nước nói trên là một vụ việc đặc biệt nghiêm trọng, ảnh hưởng lớn đến tiến trình của đất nước trong những năm qua và nhiều năm sắp tới. Vì thế gánh nặng đối với Phương Anh là rất lớn, nhất là khi phải đối mặt với những mưu mô vô cùng xảo quyệt và thâm độc của những kẻ bị tố cáo;
Một mình Phương Anh hay cả tôi nữa thì cũng không thể làm nên trò trống gì nếu thiếu sự quan tâm, ủng hộ của dư luận trong và ngoài nước, kể cả những người trong bộ máy thực sự có tâm với đất nước. Vụ tố cáo mà chúng tôi theo đuổi suốt 6 năm qua là thứ vũ khí duy nhất đủ khả năng ngăn chặn được bàn tay tội ác của bè lũ cướp nước và bán nước do PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải cầm đầu. 
Tôi tin là vụ tố cáo vẫn chưa kết thúc, mọi chuyện rồi sẽ sớm sáng tỏ, người tố cáo không thể bị bịt miệng, công lý không thể bị vùi dập. Bởi nếu không thì tương lai đất nước chúng ta là vô cùng u ám khi mà bè lũ cướp nước và bán nước kia lại tiếp tục lũng đoạn bộ máy, tàn phá đất nước và ngày đêm âm mưu biến Việt Nam trở thành quận huyện của Trung Quốc (như tôi đã trình bày trong bài viết “Chiêu trò cũ rích của đ/c X” mới đây.
Hơn lúc nào hết, Phương Anh đang rất cần sự quan tâm, ủng hộ và chia sẻ của chúng ta, của tất cả những ai thực sự quan tâm đến vận mệnh nước nhà, nhất là khi Trung Quốc đang ngang ngược xâm chiếm lãnh thổ của Việt Nam trên Biển Đông và lăm le tấn công xâm lược Việt Nam, mà chắc chắn là với sự tiếp ứng vô cùng đắc lực và hiệu quả của bè lũ cướp nước và bán nước do PTT Hán tặc Hoàng Trung Hải cầm đầu./.




[1] Trong bài này tôi đã thuật lại sai một chi tiết quan trọng (lúc đó mẹ Phương Anh kể không rõ ràng, còn tôi thì nghe không hết). Đó là mẹ Phương Anh chưa được gặp Phương Anh. Lúc đó, mẹ Phương Anh ngồi tầng 1, Phương Anh ngồi tầng 2; công an mang con gái Phương Anh lên cho Phương Anh gặp. Phương Anh và mẹ trao đổi bằng cách viết vào giấy rồi công an đưa lên đưa xuống cho hai người và chỉ được trao đổi 2-3 lần như thế. Điều khác thường là các tờ giấy mà Phương Anh viết đều bị công an thu giữ; ngay cả tờ cuối cùng, khi mẹ Phương Anh đã đi ra cổng rồi cũng bị họ gọi lại để tịch thu.